TÔN TỬ TRUYỆN - Trang 305

Mang hết tài con gái
Chẳng kém gì đàn ông

Vung gươm tay áo cuộn
Rạng rõ sắc mặt hồng
Dưới cờ cười nửa miệng

Thẹn thò giữa đám đông
Nghe tiếng im răm rắp
Trái lệnh phép không dung

Đầu yêu cơ đã lấy
Mới rõ tướng oai hùng
Dù vào nơi nước lửa

Trăm trận hẳn thành công.
Dưới sự chỉ huy của Tôn Vũ, ba trăm cung nữ liên tiếp biểu diễn ba lần,

lần sau càng làm cho người ta bồi hồi xúc động hơn lần trước và phải suy
nghĩ xa xôi hơn lần trước.

Lại nói đến Hạp Lư ở trên đài Vọng Vân, thấy không có cách gì giải cứu

vì Tôn Vũ không chịu tha tội chết cho hai nàng cơ, tức muốn nổ phổi ra,
nghĩ thầm trong bụng: Ta đường đường là ông vua trong một nước, thế mà
hắn lại không hề nể. Tôn Vũ! Ngươi thật không coi ai ra gì. Hạng người
xem thường cả lệnh vua thế này, thật ta chưa từng gặp bao giờ, chưa từng
nghe nói bao giờ nữa. Hiện giờ chẳng qua mới chỉ là một tên chủ tướng
luyện quân, mà còn coi vua không ra gì như thế, sau này thực sự trở thành
đại tướng cầm quân, thì có khi hắn còn ngồi ỉa trên đầu mình cũng nên.
Càng nghĩ Hạp Lư càng thấy bực, càng nghĩ càng sinh cáu, tình cảm tôn
kính Tôn Vũ trước đây ở trong lòng đã hết sạch không còn gì, điều đó cũng
chẳng có gì khó hiểu, trong lịch sử lâu dài của Trung Quốc, từ xưa đến nay
vẫn cứ là quyền hành lớn hơn pháp luật, tình người lớn hơn phép vua, nhất
là các vua chúa phong kiến, mở miệng ra là luật với pháp, thế nên mới có
câu “miệng nhà quan có gang có thép”. Đánh giá một sự việc một con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.