TÔN TỬ TRUYỆN - Trang 48

Điền Vũ lại dò hỏi thêm:
– Cậu có gần nơi Lưu Nghĩa Đức ăn uống được không?

– Có, sáng nào Lưu Nghĩa Đức cũng uống trà sâm, đều do tôi bưng từ

dưới bếp lên tận buồng ngủ cho hắn. – Lai Phúc trả lời rất gãy gọn.

Điền Vũ nửa tin nửa ngờ, hỏi:
– Bên cạnh Lưu Nghĩa Đức đông đảo con ở người hầu như thế, tại sao lại

sai có mình cậu bưng trà sâm?

– Cái đó thì… – Lai Phúc không biết trả lời thế nào.
Điền Vũ cau mày, làm ra vẻ phân tích, nói:
– Tớ nghĩ rằng, hắn làm thế đúng là chỉ mượn cớ để giày vò cậu. Ví dụ

cận bưng lên sớm hay muộn, nhanh hay chậm, trà nóng hay nguội, v.v…
hắn đều lấy đó làm có để đánh cậu, mắng cậu, trừng phạt cậu…

– Đúng thế! Chính là vì mục đích ấy đấy. – Lai Phúc ngắt ngang lời Điền

Vũ. – Có một lần, tớ bưng sâm đến cửa phòng ngủ của hắn, quên gõ cửa,
đẩy cửa bước vào, thấy Lưu Nghĩa Đức đang đè một cô gái hầu xuống
giường. – Lai Phúc thẹn thò cúi đầu, mãi sau mới xụt xịt nói tiếp – Sáng
hôm ấy, Lưu Nghĩa Đức đã đánh tớ chết đi sống lại…

Điền Vũ bỗng hớn hở nói:
– Nếu như thế, là chúng ta có chỗ để thừa cơ rồi? – Cậu vẫy tay gọi Lai

Phúc: – Lại đây, ghé tai đây tớ bảo cái này.

Lai Phúc ghé sát lại, Điền Vũ thì thầm một thôi một hồi như thế, như thế,

cuối cùng hỏi:

– Cậu dám làm theo mẹo tớ thế không?
– Chuyện đó thì có gì nhà không dám, cậu cứ chờ đấy mà xem. – Lai

Phúc mừng rỡ, tất bật đi ngay.

Buổi sáng sớm ba ngày sau đó, như mọi ngày, Lưu Nghĩa Đức vẫn uống

trà sâm, đang kiếm cớ để gây chuyện với Lai Phúc, bỗng thấy nhâm nhẩm
đau bụng, rồi tiếp đó từng cơn đau nối nhau, đau quằn quại, như có đao
đâm, như xé gan xé ruột. Thế rồi bỗng nhiên thấy lục phủ ngũ tạng như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.