TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 594

Người Khăn Trắng

Tổng tập truyện ma của Người Khăn Trắng

MỸ PHỤNG

{Soc tự đặt vì bản nguồn không có}

Có lẽ trên đời có mấy ai đáng thương hơn Út Nhì.
Là một chàng trai quê quanh năm suốt tháng với ruộng đồng, nhà lại nghèo
nên bạn bè trang lứa đều đã được gia đình cưới vợ gả chồng, chỉ có Út Nhì
vẫn cu ky với cái cày con trâu. Suốt ngày thui thủi lưng trâu, hoặc cùng trâu
kéo cày, kéo bừa Út Nhì buồn bã, cô độc lắm. Những khi buồn quá mức thì
Út Nhì bèn “thả” sáu câu vọng cổ để vừa tự trình diễn vừa tự thưởng thức
một mình và tự giải sầu.
Lần đó có một gánh hát phương xa về vùng Vàm Lá. Có thể nói tin đó đến
với cư dân quanh vùng như một niềm vui không gì tả nổi. Người lớn, thanh
niên, trẻ nhỏ, ai cũng náo nức chờ đợi để có những đêm hội được xem đờn
ca xướng hát.
Út Nhì cũng nằm trong số đó. Để chuẩn bị cho những đêm được bước vào
nhà lồng chợ đứng hạng “cá kèo”, Út Nhì phải quần quật mấy ngày trước
đó... tát đìa trộm lấy cá bán, kiếm chút tiền rủng rỉnh cho những đêm vui.
Hồi đó Vàm Lá là vùng đất rộng người thưa, tiếng trống mời khán giả phải
mất mấy phút mới bay đến tận những thôn xóm ở cách chợ xa xa, giữa
những con rạch, cánh đồng.

Ngay buổi chiều đầu tiên khi những tiếng trống ngoài chợ Vàm nổi lên thúc
giục thì Út Nhì đã lo dắt trâu vô chuồng, bỏ rơm cỏ dư dả cho nó nằm nhơi
suốt đêm, rồi đi tắm rửa thay bộ đồ mới duy nhứt, nhét vào túi mấy đồng
bạc tiền tát đìa trộm và lặng lẽ rời khỏi nhà.
Leo lên chiếc xuồng câu đậu trong cái xẻo nhỏ um tùm cây bần, cây ô rô,
Út Nhì khoan khoái, bổ mạnh mái dầm ra hướng chợ Vàm. Trên đường đi
Út Nhì gặp lố nhố những chiếc xuồng ba lá của đám người già trẻ cùng trên
đường đi xem hát như anh ta. Ai cũng hối hả muốn đến chợ sớm trước vài
giờ để ăn tô bánh canh, cháo gà hoặc uống vài ve rượu với đĩa lòng lợn mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.