- Xin chào tín hữu.
Ngẩng lên chào khách, bà Thợ hơi hoài nghi nên hỏi:
- Quý ngài đến đây chẳng hay có gì cần tìm?
Vị đạo sĩ chỉ những bụi cây bị nằm rạp xuống đất rồi nói:
- Tụi tôi đi tìm dấu vết hai con rắn gọi là thanh xà, bạch xà. Theo dõi từ
trên đỉnh núi thấy dấu chúng, nhưng rồi tới bờ bên kia thì mất bóng. Đêm
qua chúng tôi suýt nữa đã bắn trúng một trong hai con, chúng chạy vào
hang trên vồ đá trên kia rồi không còn thấy nữa. Vừa rồi khi đi tới đây bất
chợt chúng tôi thấy dấu cây cỏ bị rạp xuống, chứng tỏ đêm rồi đôi rắn đã
tới đây. Vậy phiền tín hữu cho chúng tôi trú tạm ở hang này, để theo dõi
tiếp và quyết bắt cho được hai con yêu tinh đó.
Nghe tới đó bà Thợ sa sầm ngay nét mặt:
- Các ông đi chỗ khác mà săn bắt, nơi đây là chốn tu hành chứ không phải
là chốn sát sanh!
Hai tay bặm trợn gầm gừ:
- Hai con rắn tinh đó mà tới đây thì bà sẽ là người chết trước cho coi.
Họ nói xong hậm hực bỏ đi. Nhớ lại cảnh hai con rắn nằm nghe kinh tối
qua, bà Thợ chép miệng:
- Người ta cứ gọi hùm beo, rắn rết là ác thú, mà thật ra những con người
như họ mới là ác nhân.
Khi bà làm xong công việc, trở vào hang thì ngạc nhiên vô cùng khi thấy ở
giữa bậc thờ Phật có nguyên một quày chuối chín cây nằm đó.
Ai đã đem vào đây?
Bà Thợ tự hỏi, rồi chợt hiểu, chính là của hai con thanh xà, bạch xà. Bằng
chứng là những vật chung quanh bậc thờ đều ngã đổ ngổn ngang. Bà Thợ
chấp tay niệm Phật liên hồi...
Ngày hôm sau, khi xuống chợ mua nhang đèn, bà Thợ nghe nhiều người
đồn ầm lên về cái chết của ba người đàn ông trên vồ đá trên đỉnh Núi Sam.