TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1146

không rõ...
Vừa về đến nhà, việc đầu tiên là An đi thẳng ra mộ của Trúc Quỳnh.
- Thanh Thủy!
An sững lại, kinh ngạc khi thấy người đang phủ phục trước mộ là... Thanh
Thủy.
Cô gái chừng như không nhìn thấy An, vẫn quỳ và chắp tay, mắt nhắm
nghiền.
An lại gọi:
- Thanh Thủy! Sao em...
Chợt một cơn gió rất mạnh thổi tung bụi mịt mù, khiến An phải bịt mắt mũi
lại. Đến khi nghe hết gió, mở mắt ra anh vô cùng ngạc nhiên khi không còn
thấy cô gái đâu nữa.
- Thanh Thủy!
An gọi to và quay bốn hướng tìm kiếm. Chẳng thấy bóng dáng cô ta đâu.
Vừa định bước đi xa hơn để tìm, thì một chân của An vướng vào một cục
đá, ngã nhoài về phía trước. Vô tình mặt An gần như chạm vào chỗ để đồ
cúng trước ngôi mộ. Và... anh lại thấy một mảnh giấy khác, nức mùi hương
quen thuộc.
Hương của Trúc Quỳnh!
Cầm mảnh giấy lên, An giật mình đọc:
“Có còn thương em không? Nếu hết thì đi theo hướng Tây, ắt sẽ gặp được
người con gái khác và đó là lương duyên của anh. Còn bằng không thì trở
vào nhà ngủ một giấc cho đến sáng mai, khi thức dậy ắt sẽ biết phải làm gì.
Đừng thắc mắc uổng công.
Trúc Quỳnh".
An vui quá, không kiềm chế được, anh ôm mộ bia và kêu lên:
- Quỳnh ơi!
Mảnh giấy theo gió cuốn tung lên rồi biến mất. Vẫn muốn lưu lại đó thêm,
nhưng hình như Quỳnh không muốn, nên trong phút chốc chung quanh
ngôi mộ đã đầy những cành lá, bụi bặm, không có một chỗ trống nào để
ngồi. An đành thất thểu bước về nhà.
Đêm đó, An biết chắc là mình sẽ chẳng thể nào an giấc được. Tuy nhiên, rất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.