TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1174

còn nguyên vẹn, thì Trâm hiểu. Tư Đạm đang ngồi im lặng trước ngôi mộ
của Ngọc Lan. Trâm đứng nhìn ông rất lâu, cô đợi cho đến khi ông cử
động. Và cuối cùng, Trâm đã nghe ông ta lên tiếng.
Không biết là nói một mình hay cho Trâm nghe:
- Lão ta đã phải trả giá cho tội lỗi của mình. Nhưng như thế vẫn chưa đủ.
Bởi những gì con gái tôi phải gánh, đã quá nặng nề, thảm khốc! Cái chết
của lão ta chỉ mới là một phần...
Rồi sau đó, ông ta cúi xuống nói vào ngôi mộ:
- Ngọc Lan! Ba đã bắt nó phải tới đây để đền tội, vậy sao con vẫn chưa vừa
lòng? Sao con không cho ba đốt luôn ngôi nhà của nó!
Nghe tới đây thì Trâm giật nẩy mình. Cô nhìn trở lại phía ngôi nhà lớn. Nó
vẫn chìm trong bóng đêm.
- Tiếng ai khóc?
Trâm tự hỏi và nhìn quanh. Vừa lúc đó có tiếng nức nở. Nó vọng ra từ phía
ngôi mộ!
- Ngọc Lan! Ba đã chờ con về nói với ba một câu thôi cũng được. Hay là
khóc một tiếng... vậy mà đã hai năm nay rồi con chưa hề. Nay con khóc,
phải chăng đã mãn nguyện, bởi cuối cùng thì đứa hại đời con cũng phải đền
tội. Vậy ba vui lắm rồi, ba có thể đi theo con được rồi! Ngọc Lan ơi, chờ
ba!
Tư Đạm vừa dứt lời thì bất thần phóng người lên cao, rồi lao đầu thẳng
xuống mặt trên ngôi mộ. Hành động của ông quá nhanh, quá bất ngờ, nên
dẫu Trâm đã kêu thét lên ngay, nhưng đã không còn kịp nữa. Một âm thanh
khô khốc vang lên. Có lẽ đó là sự va chạm mạnh của phần đầu ông ta vào
đá!
- Kìa, chú Tư!
Trâm lao tới. Vừa kịp lúc cô sững sờ, khựng lại. Bởi lúc ấy bỗng có một vật
khá lớn, hứng trọn thân thể Tư Đạm và nhảy sang một bên. Gọn gàng, nhẹ
nhàng.
- Con sói!
Không thể tin được. Trước mắt Trâm là một con sói trắng to gần bằng một
con người, đang ôm gọn Tư Đạm vào lòng. Nó không nhe nanh, mà lại lè

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.