TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1353

Tôi phá ra cười rồi cùng cô vào nhà. Tôi bắt Nhi phải lấy thuốc và bông
băng ra để tôi tự tay lau rửa vết thương cho cô. Ban đầu Nhi không đồng ý
có lẽ do ngại ngần trước một người đàn ông chưa quen biết lắm, nhưng sau
đó, thấy tôi có vẻ tự nhiên, và cũng là người đàng hoàng nên cô không giữ
ý nữa.

Rửa xong vết thương, tôi và Nhi ngồi nói chuyện với nhau rất lâu, mãi đến
khi trời nhập nhoạng tối, Nhi đứng lên xin phép vào trong chuẩn bị đồ để
đến lớp.

Lúc cho Nhi xuống ở cổng trường, cô nhìn tôi ái ngại:
- Trong khi cháu học, ở ngoài này chú làm gì?
- Chú có nhà người quen gần đây, chú sẽ tới chơi một ván cờ, chờ cháu tan
học chú sẽ quay lại đón. - Tôi nói dối.
Nhi tươi cười:
- Vậy là cháu tạm yên tâm rồi. Chào chú, cháu đi đây!
Tôi gật đầu, nhìn theo dáng cô đi khuất dần trong sân trường rồi mới dẫn xe
tới một quán cà phê gần đó ngồi chờ.


Mới đó mà đã một tháng trôi qua! Một tháng, đủ để tình cảm giữa tôi và
Nhi trở nên khắng khít. Đối với tôi Nhi rất vô tư, cô thương yêu và quý
trọng tôi như cha chú, như một “ân nhân” theo lời cô nói.

Trái lại, tôi đã không còn giữ được sự tự nhiên thoải mái lúc ban đầu. Hồi
mới gặp Nhi, dù có nghi ngờ cô chính là hiện thân của Thi trở về tìm lại tôi,
nhưng ngoài sự xúc động nhất thời, tôi hoàn toàn không có bất kỳ một ý
nghĩ đen tối nào trong đầu cả. Nhưng thời gian gần gũi vừa qua đã làm tình
cảm nảy sinh trong lòng tôi. Có nhiều lúc nhìn thấy Nhi cười cười nói nói,
tôi lại khao khát được đặt lên đôi môi tươi thắm đó một nụ hôn, tôi thèm
được ôm cô vào lòng, thèm áp mặt mình vào cái dấu tích năm xưa của Thi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.