TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1386

Ba con đã chết, mẹ thì đang như chỉ mành treo chuông, không biết bị rước
đi lúc nào đây.
Bà uống một ngụm nước, rồi trầm giọng:
- Bọn mẹ có bốn đứa. Chơi với nhau từ thuở còn học sơ học. Thương yêu
nhau như chị em ruột. Bằng chứng là giữa Kim Xuân, Ngọc Xuân là chị em
ruột với nhau mà không có gì khác biệt trong đối xử trong bốn người. Tuy
Thanh Xuân đoạt vương miện hoa hậu kỳ thi hoa hậu năm đó, nhưng người
đẹp hơn chính là Ngọc Xuân!
- Là người đã chết! - Bảo chận lời.
- Đúng là như vậy. Và cũng chính từ ngôi vương miện đó mà dẫn đến cái
chết của Ngọc Xuân...
- Sao vậy mẹ?
Thấy con có vẻ quan tâm, bà Lệ Xuân kể nhanh hơn, dù lúc ấy bà chợt
cảm thấy hơi mệt:
- Thanh Xuân và Ngọc Xuân cùng dự thi hoa hậu chung. Qua hai vòng sơ
tuyển thì điểm số của Ngọc Xuân lúc nào cũng trội hơn Thanh Xuân một
chút. Ở phần thi cuối cùng trong trang phục áo tắm thì xảy ra sự cố!
Bà Lệ Xuân dừng lại, chừng như cổ bà bị nghẹn. Mãi vài chục giây sau
bà mới kể tiếp được:
- Người ta phát hiện Ngọc Xuân bị bóp cổ chết trong phòng thay đồ riêng!
- Ai giết? - Bảo sửng sốt.
Bà Xuân ngừng lại rất lâu, rồi cuối cùng nhẹ lắc đầu, trước khi bước ra
ngoài. Bảo gọi với theo:
- Mẹ, con muốn biết thêm...

Nhưng bà Xuân đã như chẳng để ý gì nữa, bà cứ bước đi. Dĩ nhiên Bảo
đâu để mẹ mình đi, bởi anh biết tình trạng hiện tại của bà nếu sống một
mình sẽ rất nguy hiểm. Anh chạy theo, chận ngang ở cổng, cố năn nỉ:
- Mẹ, mẹ cần nghỉ ngơi và để con rước bác sĩ đến.

Nhưng thật bất ngờ, bà Lệ Xuân vung mạnh cánh tay trúng vào mắt
Bảo, khiến anh té nhào! Rồi bà như con mãnh thú, bước đi rất nhanh. Chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.