TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1541

- Có ai việc gì không?
A Miên đem mọi chuyện thuật lại và kết luận:
- Cũng may cả ba người trong xe vừa rời khỏi xe đi về phía suối Máu.
- Rồi họ đã biết xe bị tuột xuống vực chưa?
A Miên lắc đầu:
- Lúc con chạy về đây thì chưa thấy họ trở lên. Có cả một cô gái nữa.
Nghe con kể không đầu đuôi thì ông Mạn lắc đầu:
- Cái thằng, vẫn cái kiểu kể chuyện tào lao. Đang nói chuyện chiếc xe chưa
xong, lại cô gái nào đó nữa...
A Miên, chợt thọc tay vào túi rồi lôi ra chiếc khăn tay thơm phức. Vừa
trông thấy, bỗng ông Mạn nhào tới chụp lấy xem ngay.
- Cái... cái này... ở đâu con có?
Miên định giấu, nhưng vốn tính thật thà, nên cậu ta đành nói ra:
- Con nhặt được của một người.
- Của ai?
- Của cô gái đi trên chiếc xe vừa rơi xuống vực.

Vừa rồi khi nghe con trai thuật chuyện có mấy người kinh đi trên xe đi về
phía suối, ông Mạn chưa kịp hỏi, giờ ông hỏi kỹ hơn:
- Họ là ai?
Miên đáp:
- Con cũng không biết. Lúc vừa ở suối lên thì con thấy có một người đàn
ông bận âu phục, đầu đội mũ phớt, ngậm ống điếu kiểu Tây, một người dân
tộc và một cô gái mặc váy đầm trắng. Cô ấy là chủ nhân chiếc khăn tay này.
Bỗng dưng Miên thấy cha mình run rẩy, làm rơi chiếc rựa chặt cây trên tay
xuống đất:
- Cha bị sao vậy?
Sắc mặt ông Mạn biến đổi xanh dờn. Ông nói mà như nói với ai đó trong
cõi vô hình:
- Không lẽ... họ về sao? Cả Hậu, già làng B’Râu và Tuyết Lan nữa? Họ đó
sao?
A Miên phải chụp tay cha, hỏi lại:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.