TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1722

Nguyệt đang định đút đầu vào vòng treo cổ.
Hai Hùm vừa chạm tới chân thì toàn thân Minh Nguyệt đã rơi xuống nằm
sóng sượt trên sàn nhà. Bà Tư Phấn hốt hoảng:
- Mợ Hai!
Khi bà chạm vào người Minh Nguyệt thì lại càng sợ thêm, bởi toàn thân ả
ta đã lạnh như nước đá. Hai Hùm sau khi đưa tay sờ lên mũi ả, đã mừng rỡ
reo lên:
- Còn sống!
Ả ta được cứu tỉnh, nhưng từ phút đó cứ luôn kêu la giống như người mất
trí. Hai Hùm bàn:
- Hay là ta đưa mợ ấy đi nhà thương, chớ để ở nhà thì biết liệu thế nào?
Không còn ai khác để quyết định, nên sau đó bà Tư Phấn phải hành động.
Đích thân bà cùng với hai con hầu ngồi ghe có mui đưa Minh Nguyệt đi.
Nhưng đã ba lần đưa ghe ra khỏi bến thì đều như bị ai đó kéo mạnh lại,
chiếc ghe cứ chạy lùi! Hai Hùm là người có sức vóc, vậy mà cuối cùng
cũng phải chào thua. Anh ta lắc đầu nói:
- Sông nước này bây giờ đã thuộc về cô ấy rồi!
Bà Tư Phấn ngạc nhiên:
- Chú nói cô nào?
Hai Hùm không dám nói lớn:
- Cô Xuyến!
- Con Xuyến... làm sao?
Trả lời bà là một cột nước đột ngột vọt lên từ lòng sông, cao đến quá đầu
mọi người, rồi chiếc ghe lắc lư, chao đảo như sắp lật úp! Hoảng quá Hai
Hùm hét mấy đứa hầu:
- Ôm mợ Hai cho chặt, tao cập ghe lại rồi đưa lên bờ!
Phải vất vả lắm họ mới đưa được người lên bờ an toàn. Lúc này Hai Hùm
đã quá mệt, anh ta nói hổn hển:
- Ai làm thì làm, tui chịu thua!
Nói xong anh ta bỏ đi một nước, không quay lại nhìn mọi người. Mặc cho
Minh Nguyệt vẫn tiếp tục kêu gào, điên loạn…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.