TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1770

Lâm cảm nhận được những ngón tay của anh đang bám chặt vào thanh gỗ
của chiếc ghế và đang rướm máu vì đau nhức. Có tiếng cười hoang dại
trong phòng. Tiếng cười ngân lên theo một chuỗi dài đầy ma quái, Lâm
nghe tiếng hét của Chí Thông và anh không còn biết sự hiện diện của cô gái
trước mặt, anh đưa chân đá chiếc ghế đang cản lối ra của anh. Chiếc ghế
ngã nhào xuống, kéo theo cái bình bông to tướng bằng gỗ đặt cạnh góc nhà.
Cái bình đã lăn xuống chân Lâm khiến cho anh té xuống đất, đầu anh đau
nhói khi đập mạnh vào cái chân bàn trước mặt và Lâm vẫn không nghĩ đến
điều đó, anh cố đứng dậy chạy thật nhanh vào phòng tìm Chí Thông.
Những cái gối được quăng tới tấp trước mặt Lâm, kèm theo tiếng hét của
Chí Thông:
- Biến ngay! Tao chẳng sợ ma cỏ gì cả. Biến... biến nhanh!
Lâm đưa tay ra để trả lời với bạn:
- Bình tĩnh đi Thông, tao đây mà!
Lúc này Chí Thông mới bình tĩnh lại. Anh đưa mắt nhìn Lâm bực dọc hỏi:
- Mày biến đi đâu vậy? Tao mới vừa gặp một con ma nữ, đầu tóc rối tung
như ổ quạ đến bên giường nhìn tao mà cười, tưởng tao là thằng nhát gan, ai
ngờ tao cho cái chân đèn vào đầu. Thế mà vẫn ôm đầu cười như ma dại...
Chí Thông vẫn không giấu vẻ bực tức trên khuôn mặt, anh nằm xuống
giường nhìn Lâm nói tiếp:
- Thôi ngủ đi. Ngày mai cùng về với tao, đừng nên ở đây nữa. Nơi gì đâu
khùng điên và ma quái.
Lâm không nói gì, anh cũng không kể câu chuyện ban nãy cho Chí Thông
nghe. Anh biết tính của Chí Thông không bao giờ tin chuyện ma cỏ trên đời
này.
Có tiếng ngáy của Chí Thông, mới đấy mà Chí Thông đã ngủ rồi. Lâm đưa
mắt nhìn bạn mỉm cười khi thấy khuôn mặt Chí Thông lúc ngủ vẫn còn vẻ
tức giận câu chuyện vừa qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.