TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1785

nhà. Đến phòng khách. Lâm đứng đấy và chờ ông Năm. Vừa thấy ông,
Lâm lên tiếng hỏi:
- Ông biết gì về căn nhà ma đó? Hình như ông còn nhiều chuyện muốn giấu
con.
Ông Năm thở dài trả lời, lần này Lâm trông thấy những giọt nước mắt lăn
dài trên má ông:
- Tôi không muốn giấu cậu điều gì cả, nhưng trong chuyện này tôi đã chôn
kín nó từ lâu, Thôi thì lần này cậu là người đầu tiên và cũng là người cuối
cùng đào xới quá khứ đó lên…
Nói xong, ông Năm ôm mặt khóc, tiếng khóc của ông làm Lâm càng thêm
bối rối.
- Tôi chính là ba của Vĩnh Tân đây... Tôi... tôi....
Tiếng ông Năm run rẩy theo từng lời ông nói.
Lâm sửng sốt nhìn ông Năm. Anh quá bất ngờ trước sự thật này. Trước mặt
anh, thân hình già nua của ông Năm cứ chao đảo như không thể thăng
bằng. Ông khóc ngon lành như chưa lần nào được khóc. Lâm chỉ biết im
lặng nhìn ông. Anh không muốn phá tan bầu không khí này.
Khi cơn xúc động của ông Năm lắng xuống, ông đưa mắt nhìn Lâm và nói:
- Vĩnh Tân là đứa con trai thứ hai của tôi, nó thật thà hiền lành biết mấy.
Khi tôi biết nó đem lòng yêu cô Lan, tôi ra sức cản ngăn nó. Nhưng vô
vọng, tình yêu của nó quá mãnh liệt. Chính vì thế mà nó phải chịu một cái
chết bi thảm như vậy... Sau cái chết của nó, con Lan vì quá đau buồn, suốt
ngày cứ giam mình trong phòng. Còn gia đình tôi thì bị ông Nguyên cho
người đến đốt nhà và đuổi chúng tôi đi khỏi thị trấn. Vợ tôi quá điên dại
không chịu nổi cái chết của Vĩnh Tân, bà đã cắn lưỡi tự tử...
Ông Năm lặng im không kể tiếp nữa, hình như ông muốn quay trở về đối
diện quá khứ đau buồn ấy...
Lâm bước lại gần ông Năm và ngồi xuống cạnh ông, bàn tay anh đặt lên vai
ông, an ủi:
- Con không biết nói như thế nào trước nỗi mất mát của gia đình ông,
nhưng chuyện đã qua rồi thì hãy để cho nó qua đi, đừng nên khơi lại thêm
đau buồn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.