TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1786

- Tôi đâu muốn nhắc đến sự đau buồn này đâu. Nhưng con mụ ấy lại muốn
quậy phá cái thị trấn này, những gì mà cậụ trông thấy được tất cả đều do
mụ ta bày trò ra.
Lâm tỏ vẻ không tin, anh hỏi ông Năm:
- Ông không tin có những oan hồn hay sao? Chính mắt con trông thấy
người con gái thổi sáo, chẳng phải là cô Lan à?
- Mụ ta lắm trò lắm, làm gì có oan hồn của cô Lan, nếu có thì thằng Vĩnh
Tâm nhà tôi chết còn oan hơn nó, tại sao tôi không thấy gì cả vậy?
- Hình như ông không thiện cảm với dì Nương lắm. Trong câu chuyện này
dì ấy cũng như ông mà thôi.
Ông Năm gắt gỏng trả lời:
- Tôi không cần biết. Những người trong gia đình ấy tôi thù ghét tất cả.
- Kể cả cháu nội của ông sao?
Ông Năm sửng sốt nhìn Lâm, câu nói của anh đã làm cho ông rung động.
Ông lạc giọng hỏi Lâm:
- Anh biết gì về con bé đó... Anh đã gặp nó rồi à?
Lâm lắc đầu:
- Con chưa gặp, nhưng ông chắc cháu nội của ông là con gái à?
- Tôi có gặp nó một lần lúc đám tang của cô Lan. Nhưng người nhà của ông
Nguyên không cho tôi vào. Họ đánh đập và xua đuổi tôi, sau lần đó tôi
không có tin tức gì về nó cả. Mọi người trong thị trấn nói rằng ông Nguyên
đã đem nó đi cho cô nhi viện rồi.
Lâm giật mình, linh tính báo cho anh biết một điều gì đó trong câu chuyện
này. Anh liên tưởng đến Ngọc Nhi và sự xuất hiện bí ẩn của cô gái mà anh
từng gặp...
Ông Năm lên tiếng hỏi, cắt ngang dòng suy nghĩ của Lâm:
- Cậu đến ngôi nhà đó, có trông thấy điều gì lạ không?
- Có rất nhiều điều lạ mà ông không biết được đâu.
Lâm đưa mắt nhìn ông Năm một cách bí ẩn:
- Ông Nguyên bỏ nhà đi từ lâu, gia đình họ đã phá sản sau cái chết của cô
Lan. Bây giờ căn nhà đó chỉ còn một mình dì Nương đang sống trong điên
loạn vì thương nhớ cô Lan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.