TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1788

mí mắt anh, tiếng nói của ông Năm làm cho Lâm giật mình tỉnh ngủ:
- Cô gái hôm trước đang đợi cậu ở ngoài cổng kìa.
Lâm chạy nhanh xuống anh mặc kệ cái nhìn đăm của ông Năm.
Ngọc Nhi đứng đợi Lâm ngay cổng thật, vừa trông thấy anh, cô hốt hoảng
la lên:
- Anh Lâm, ngoại em muốn gặp anh lần cuối, nhanh lên, đi theo em anh
Lâm ơi.
Không đợi cho Lâm lên tiếng, Ngọc Nhi nắm lấy tay anh kéo chạy đi. Cả
hai cùng chạy trong màn đêm đen thẳm với tốc lực cao.
Căn nhà dì Nương hiện ra trong ánh sáng rực rỡ, tất cả những ngọn đèn
được thắp sáng, khác hẳn với sự âm u trước đây.
Ngọc Nhi vừa chạy vừa nói với Lâm:
- Anh ngạc nhiên khi biết dì Nương là ngoại của em phải không? Rồi em sẽ
kể cho anh nghe về chuyện của em.
Lâm gật đầu trước lời nói của Nhi. Trong khi cả hai đã chạy đến căn phòng
của dì Nương. Căn phòng được thắp sáng hàng trăm ngọn đèn cầy. Dì nằm
trên chiếc giường to lớn được phủ những tấm vải nhung màu đỏ, đôi mắt dì
nhắm lại. Khi nghe tiếng bước chân của Lâm và Nhi, đôi mắt dì lay động
rồi từ từ mở ra nhìn mọi người.
Lâm không thể nào tin vào mắt mình nữa, mới trải qua nửa ngày thôi mà dì
Nương đã gầy đi nhiều quá.
Dì Nương đưa bàn tay yếu ớt vẫy Lâm và Nhi đến gần, giọng nói của bà
nặng nhọc khó nghe:
- Lâm… dì không... còn sống được bao lâu... thần chết đang trên đường đến
đây... để đưa dì đi... Dì biết là sáng ngày mai... mọi người trong thị trấn này
sẽ đến đây đập phá ngôi nhà này...
Dì Nương co rúm người lại, hơi thở của dì dồn dập.
Lâm hốt hoảng chạy đến bên dì khẽ nói:
- Dì cứ bình tĩnh dưỡng bệnh. Không ai có thể vào đây đập phá ngôi nhà
này.
Ngọc Nhi nói xen vào:
- Ngoại ơi. Con đã điện thoại gọi ngoại Ba rồi, chút nữa ngoại Ba sẽ xuống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.