TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1789

đây.
Lâm đưa mắt nhìn Ngọc Nhi, như hiểu cái nhìn của Lâm, Ngọc Nhi giải
thích:
- Ngoại Ba là em ruột của ngoại em, lúc nhỏ em sống với ngoại Ba.
- Ngoại Ba của em nhà ở gần đây không?
- Nhà ngoại Ba xa lắm, ở trên Lâm Đồng Đà Lạt.
Rồi Ngọc Nhi khẽ nói nhỏ vào tai Lâm.
- Ngoại Ba đã chết cách đây hai năm, em giấu ngoại không nói cho người
biết...
Nói xong, Ngọc Nhi bước tới gần dì Nương. Cô cúi xuống thì thầm bên tai
dì Nương điều gì đó. Lâm trông thấy cái gật đầu của dì Nương. Anh chưa
hiểu chuyện gì xảy ra giữa hai bà cháu họ thì Ngọc Nhi đã đứng dậy bước
đến gần Lâm nói nhỏ:
- Em có chuyện phải ra ngoài, anh cứ ở lại với ngoại em. Hình như ngoại
có vài điều muốn nói với anh.
Bóng dáng của Ngọc Nhi khuất nhanh sau cánh cửa.
Lâm bước đến bên dì Nương. Anh ngồi uống cạnh dì. Tiếng nói của dì
Nương càng lúc càng nhỏ dần hoặc lạc đi trong không gian.
- Dì... xem con... như là Ngọc Nhi... tội nghiệp con bé... Nó bị ràng buộc
bởi lời thề của dì... nó phải sống trong linh hồn của mẹ nó... Tất cả mọi
chuyện hồn ma oan ức... cô gái ngồi thổi sáo... tiếng sáo gọi hồn... đều do
dì thêu dệt nên... Kẻ bị trừng phạt chính là dì...
Nói đến đó dì Nương cố nuốt những giọt nước mắt đang chảy xuống đôi
môi gầy guộc. Lâm đưa tay nắm lấy bàn tay xanh xao yếu ớt của dì như
muốn chia sẻ nỗi cô đơn và đau khổ kéo đằng đẵng những tháng năm dài.
- Dì tra tấn lương tâm của mình như vậy. Chuyện xảy ra đều có nguyên
nhân, không ai trên đời này không có lúc phạm phải một sai lầm.
- Nhưng... sai lầm của dì thì quá lớn lao... mọi người... đang căm thù dì...
chính dì mang lại... những rắc rối cho họ...
Lâm lấy chiếc khăn tay của mình thấm những giọt mước mắt trên má người
đàn bà. Cử chỉ thân mật của anh khiến cho dì Nương chạnh lòng, dì gượng
cười nói tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.