TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1846

Quang hậm hực:
- Thằng này buồn cười thiệt. Liệu có phải là con ma ngụ ở bụi tre nhà ông
Cần đã nhập vào người mày?
Siêu nói giọng xìu xìu:
- Làm gì có chuyện ấy. Tao biết mình vẫn còn là thằng Siêu, còn mày là
Quang xồm đây mà.
- Vậy mà tao ngó bộ dạng mày cứ tưởng đã thành người cõi trên rồi chứ.
- Hứ. Không tranh cãi thêm nữa.
Quang với chiếc áo mặc vào người rồi khoác tay bạn đi ra. Bên ngoài mặt
trời đã lên cao tỏa sức nóng hầm hập làm tan biến làn khí mát buổi sáng.
Siêu đưa tay xoa mặt:
- Tại mày rùa nên mới muộn thế này.
Quang hóm hỉnh:
- Bộ mày sợ người ta chia mất phần thịt của người chết hay sao?
Siêu rùng mình:
- Mày nói nghe gớm quá. Tao chỉ tò mò muốn nhìn xem họ chết như thế
nào thôi.
- Thì cũng trợn mắt, lè lưỡi, mặt trắng bệch ra chứ có gì lạ đâu. Để tao làm
thử cho mày coi.
Không chờ Quang kịp phát ra những động tác làm mình phải rợn tim, Siêu
gạt đi:
- Tao không coi.
Quang xồm cười hì hì:
- Ghé rủ thêm ba thằng kia nữa chứ.
Siêu lại tiếp tục phẩy tay:
- Thôi đừng, mắc công mình làm tụi nó ăn ngủ không ngon rồi lâm vào hội
chứng tâm thần thì phiền toái.
- Chà, có lòng tốt quá hén. Nhưng tao bảo đảm ba thằng nó nghe được
không cám ơn mày đâu. Hổng chừng còn bị chúng nó mắng.
- Quang xồm ơi... nãy giờ mày đã ngốn của tao bao nhiêu là thời gian rồi
đó! Thây kệ chúng... mình phải nhanh chân chạy tới chỗ xảy ra án mạng đi.
Nói rồi Siêu lôi thốc Quang chạy thật nhanh mà không cho bạn có thời gian

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.