TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1848

- Nếu được thế thì tao cũng hân hạnh tiếp ứng ngay. Xem ra cô gái này
cũng khá đẹp đấy chứ.
Vừa nói Siêu vừa liếc qua cái xác đang được bộ phận khám nghiệm tiến
hành công việc mổ tử thi tại chỗ để lấy kết luận điều tra. Tự nhiên Siêu lùi
dần ra xa vì cậu cảm thấy mình không có đủ can đảm để chứng kiến những
điều mà người ta thường cho là rùng rợn.

Khi Quang và Siêu về đến nhà thì bọn Trung, Học, Cường cũng lò dò đến
nơi. Vừa hạ mông xuống ghế ngồi, Học đã rên la ỏm tỏi:
- Khốn kiếp thật... đêm qua đứa nào thét lên tiếng “ma” làm tao chạy bán
sống bán chết đến độ giẫm cả vào hàng rào kẽm gai rách cả quần và trầy
trụa tay chân, phải đi chích ngừa phong đòn gánh, vừa đau vừa tốn mấy
chục ngàn.
Quang ngó Trung cười khục khặc:
- Chính nó. Chẳng lẽ mày không biết thủ phạm đang ngồi kế bên sao?
Thấy ánh mắt Học dán vào mình. Trung vội vàng nhổm dậy nhưng đã bị
Cường ấn xuống với lời trấn an:
- Nó hỏi thế chứ có nhai sống được mày đâu. Tao cũng là nạn nhân của
tiếng la hoảng đêm qua vậy. Mày nhìn đây, chân tao bị trẹo phải cột dây
đây nè.
Khuôn mặt Trung méo xẹo:
- Tao đâu có muốn làm cho mọi người ra nông nổi... chỉ tại tao đã nhìn thấy
ma thiệt mà.
Quang xồm tiến lại gần vuốt mũi Trung, điệu bộ hơi hợm hĩnh:
- Mày biểu thấy ma thì miêu tả lại cho cả bọn nghe coi.
Tiếng Trung hơi đứt quãng:
- Thì... đại để... nó là… cái khối đen hoặc trắng... lẫn lộn trong bóng đêm.
Vừa nghe qua, Quang xồm đã cười ngả nghiêng đến nỗi xô Siêu té xấp mặt
xuống bộ phản.
- Hắc… hắc... nếu kết luận theo sự mô tả của mày thì ma và người phải
nhiều ngang với nhau.
Trung chưa hiểu ra nên lập cập kêu lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.