TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1862

cho điều mong ước của bà đâu. Xưa nay chúng ta đã chẳng làm bạn với ma
sao.
Giọng bà lão như nghẹn lại:
- Nhưng bây giờ ma đã làm cho ông sợ, cứ nhìn thái độ của ông mấy bữa
nay thì tui đoán...
- Bậy… bậy...
Thấy bà vợ sắp sửa phanh phui những điều mà mình muốn giấu nhẹm, lão
Tâm đã vội vàng chận lại rồi quay ngót đi ra sân, mặt hướng về phía nghĩa
trang nơi tạo cho lão cái ấn tượng sợ hãi. Những tia nắng cuối ngày đã lịm
tắt từ lâu nhường chỗ cho hoàng hôn rớt xuống. Gió mát làm không khí dễ
chịu hơn, nhưng lão Tâm vẫn chẳng thấy nhẹ thở bởi linh cảm bất an cứ
bám chặt lão làm tắt ngấm mọi ý nghĩ tốt lành.

Vừa mới lên giường nằm chưa kịp nhắm mắt lại, lão Tâm đã bị tiếng kêu
réo bên ngoài làm kinh động phải bò dậy, lão hỏi vợ:
- Dường như là mấy đứa hồi sáng tới nhà mình...
Bà lão tới cơn buồn ngủ nên dấm dẳng trong mùng:
- Thì cũng chỉ có bọn chúng mới hay tới đây làm rộn...
Lão Tâm tỏ thái độ bực dọc toan nằm xuống thì nghe tiếng réo gọi ở ngay
khoảng sân trước cửa nhà. Âm vang đầy thúc giục:
- Lão Tâm... lão Tâm... mau ra đây với tui...
Rất khó chịu vì trong người không khỏe nhưng tiếng kêu cất lên lần thứ ba
thì lão không thể nằm yên. Lão lồm cồm giở mùng chui ra bước chầm
chậm về hướng cửa đặt tay lên chốt lầm bầm nói:
- Ai... làm gì quấy nhiễu ta giờ này?
Âm thanh từ bên ngoài vọng vào thật rõ ràng như tiếng gió:
- Tui đây... có người đang gặp nạn, lão mau đi cứu họ.
Phản xạ tự nhiên đã xúi giục lão Tâm giật phắt cái chốt cửa và hấp tấp lao
ra. Hoàn toàn không có ai ngoài bóng tối đen kịt làm cho lão phải khựng
lại. Ngạc nhiên, lão cố gắng căng đôi mắt để nhìn xuyên qua màn đêm rồi
di chuyển hướng. Chợt tia đồng tử của lão bắt gặp một mục tiêu di động lẫn
lộn trong cái khoảng không gian đen thăm thẳm của thời khắc mười giờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.