TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1942

lên và vẫn còn thắc mắc:
- Sao Hương đi ra ngoài này làm gì? Bác có nhớ nhiều lần Hương nói ghét
nhất là chuyện phải đi vòng bờ hồ phía bên nhà hàng thủy tạ, vì hình như
hồi còn nhỏ Hương đã từng một lần bị ngã xe ở đoạn đường đó...
Bà Phấn gật đầu:
- Bình thường có việc gì phải đi qua hướng đó thì nó đều chạy bên bờ của
nhà hàng Thanh Thủy rồi vòng qua vườn hoa, hoặc là qua cầu rồi hướng
lên Trần Hưng Đạo, chứ không bao giờ... Có lẽ do lúc ấy tâm trạng nó
không ổn định.
Vừa lúc đó thì vị bác sĩ theo dõi tình trạng của Giáng Hương từ phòng cấp
cứu bước ra và thở phào:
- Cô ấy tỉnh lại rồi!
Bà Phấn thốt lên:
- Lạy trời!
Nhưng vị bác sĩ vẫn dè dặt:
- Tuy nhiên, hiện thời cô ấy còn trong tình trạng phải theo dõi kỹ, bởi đã
tỉnh nhưng cô ấy chưa biết gì, cứ la hét gì đó, chừng như là sợ hãi lắm!
Bà Phấn giải thích:
- Ở nhà nó cũng trong tình trạng đó, hôm qua đến nay lận!
Vị bác sĩ gật gù:
- Có lẽ là nhờ vậy mà cô ấy chìm dưới nước trên mười lăm phút mà không
chết! Chứ bình thường, con người chỉ cần ngưng thở một phút là não bộ bị
phá hủy ngay, khó lòng mà tỉnh lại…
Rồi ông nói thêm:
- Cô ấy sẽ chưa tỉnh lại như bình thường được đâu. Người nhà hãy chuẩn bị
tinh thần túc trực ở đây để theo dõi.
Bà Phấn thôi khóc, nói với Phong:
- Cháu có thể về được rồi, để bác lo cho nó. Cháu đi ngang qua nhà nhắn
con Phương lát nữa vào, mang theo đồ đạc cần cho bác và cả con Giáng
Hương.
Phong lững thững rời bệnh viện mà trong lòng có cái gì đó lo lo... không lý
giải được...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.