TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1955

- Chuyện của má nói không phải đùa đâu. Mà chuvện ấy cũng không thể
đùa giỡn được. Theo anh nghĩ, việc một cô gái nằm ngủ chung với má là
phải coi lại...
Vừa khi ấy, bỗng Phương nhìn lại chỗ cửa phòng của mẹ, cô la lên:
- Cái gì kia!
Theo tay chỉ của cô, mọi người nhìn về phía đó và Phong là người đầu tiên
kinh ngạc:
- Cây rựa!
Anh nhớ lại ngay cây rựa trên tay anh chàng đuổi theo Kiều My, cũng là
cây trong tay của xác chết trước cổng nhà!
Bước tới cầm nó lên, Phong nói đủ mình nghe:
- Đúng là nó rồi!
Phương hỏi:
- Anh nói gì vậy?
Phong không đáp, anh lặng người đi khá lâu...

Phong thức giấc lúc nửa đêm, anh nhìn qua cửa sổ ra khoảng sân sau và
giật mình khi thấy có ai đó đang đi khá nhanh ra chỗ có bóng khuất!
- Ai như Giáng Hương?
Bật dậy như bị điện giật, Phong bước đến sát cửa sổ và căng mắt nhìn.
Đúng là Giáng Hương! Cô đang đi về phía giàn su su mà ban ngày Phong
đã nhìn thấy đầy trái, nhưng chẳng lẽ đang đêm mà cô nàng đi hái quả?
Theo dõi một lát, mắt quen hơn với bóng tối, lúc này Phong không nghi
ngờ gì nữa, anh thấy Giáng Hương đang cúi xuống đào bới cái gì đó. Vừa
tò mò vừa lo sợ, Phong tức tốc chạy ra khỏi phòng, vòng ra cửa sau mở
cánh cửa không khóa đang khép hờ. Anh đi thật nhẹ, bước lần tới gần hơn
mà Hương vẫn chưa hề hay biết. Từ khoảng cách chưa đến mười thước,
Phong có thể nhìn được Hương đang đào đất và đặt xuống hố vật mà vừa
nhìn thấy anh đã kêu lên:
- Cái rựa!
Tiếng kêu của Phong tuy không lớn, nhưng đủ cho Hương giật mình ngẩng
lên, cô hơi lúng túng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.