TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1985

Bỗng con bé lên tiếng:
- Không chịu đâu, con phải ở đây để chờ ba con về chứ!
Chị bán hàng vò đầu nó:
- Cô nói chơi mà, làm sao để con xa cô được!
Mỹ Lan tò mò lần nữa:
- Ba cháu mất ở đâu mà nó bảo chờ?
Chỉ ra biển xa, chị đáp:
- Ba nó đi biển rồi gặp bão, không về.
Lan hỏi tới:
- Đánh cá hả chị?
- Cậu ấy là thủy thủ, đi tàu. Một hôm gặp bão, tàu sắp chìm, nhiều người
khác bị sóng cuốn đi, cậu ấy lao theo cứu được hầu hết người trên tàu, sau
đó tàu khác tới tiếp ứng đưa được số người này vào bờ. Chỉ có cậu ấy là
mãi mãi không về.
Vân buột miệng:
- Tội quá! Con người dũng cảm tốt bụng vậy mà trời nỡ để cho chết, uổng
ghê!
Con bé dụi đầu vào lòng cô mình, vừa ngây thơ nói:
- Ba con sắp về rồi! Đêm qua con mơ thấy ba về, ba ở trần, vắt cái áo sơ mi
có hình hai cái mỏ neo trên vai!
Câu nói đó khiến Mỹ Lan tròn mắt nhìn và lẩm bẩm:
- Áo có hình hai cái mỏ neo?
Thủy ngồi bên cạnh vội hỏi:
- Bà nói gì vậy Lan?
Vân cũng nói:
- Bà này nãy giờ làm cho người ta cứ tưởng chừng như bà... bệnh hay sao
đó!
Mỹ Lan cười khỏa lấp:
- Có gì đâu…
Rồi cô đưa mắt nhìn con bé, tự dưng cô thấy nó có nét rất giống với chàng
trai đã cứu mình hôm qua!
- Con dễ thương quá!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.