TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1984

Thấy mấy người bạn vui vẻ, dễ tính, chị bán hàng cũng vui lây:
- Gặp được khách như mấy cô chắc bữa nay tôi bán đắt hàng cho coi!
Nhìn sang đứa bé đang ngồi cạnh, Mỹ Lan khen:
- Cháu gái xinh quá, theo phụ mẹ bán hàng hả con?
Chị bán hàng nói liền:
- Nó là cháu chứ không phải con tôi. Nó con của người anh mới qua đời...
Ba người bạn giật mình, nhìn cô bé thương hại. Lan hơi tò mò:
- Ba cháu không may, còn mẹ cháu đâu?
Chị bán hàng nhẹ lắc đầu, giọng buồn thiu:
- Ba nó chết chưa đầy một năm thì má nó bỏ đi lấy chồng khác, để nó lại
cho tôi nuôi từ đó.
- Tội chưa!
Con bé khá dễ thương, tuy theo buôn bán dưới nắng gió, nhưng da mặt nó
vẫn trắng hồng, khác với những đứa trẻ vùng này thường đen bởi gió biển.
- Con bao nhiêu tuổi?
Con bé đáp giọng thật dễ thương:
- Dạ thưa cô, con bốn tuổi.
- Con tên gì?
- Dạ, con tên Lan.
Thủy reo lên:
- Trùng tên với bà, Lan ơi!
Mỹ Lan nghe vui vui trong lòng:
- Cô là Mỹ Lan, vậy con là cái gì Lan?
- Dạ, con cũng là Mỹ Lan!
Câu trả lời khiến cho cả Mỹ Lan cũng kinh ngạc:
- Ồ, sao trùng hợp đến từng chữ vậy!
Vân nói đùa:
- Hay là cô Mỹ Lan nhận bé Mỹ Lan làm con nuôi đi! Cô ấy thương con nít
lắm mà kén chồng nên tới giờ vẫn chưa chịu kiếm một Mỹ Lan con để nuôi
đó!
Chị bán hàng cũng nói vui:
- Nếu cô nhận tôi cho đó!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.