TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1982

- Chỉ có tụi tôi mắc cạn bởi phải neo chân ở đây canh chừng cho du khách
tắm, không đi đâu chơi được, chứ có tàu bè nào mắc cạn đâu! Mỹ Lan
không tin, nên cô lại tiếp tục đi dọc theo bãi, xa đến tận chỗ chưa khai thác,
không thể đi bộ qua được, mới quay lại.
- Không thể…
Cô cố nhớ lại xem đêm qua cái lều ở quãng nào. Cô nghĩ có thể lều chỉ
dựng ra ban đêm, còn ban ngày thì dẹp đi, như vậy muốn tìm anh ta thì phải
đợi đến tối.
Bụng đói cồn cào, lại mỏi chân, nên Mỹ Lan tìm một nơi bán thức ăn sáng,
ăn nhanh tô bún rồi quay về ngay khách sạn. Trưa nay tụi bạn sẽ tới rủ cô đi
tham quan vài nơi...
Vào phòng thấy phòng ốc sạch sẽ, chứng tỏ nó mới được vệ sinh xong.
Chợt nhìn lên gối lại thấy một mảnh giấy nữa nằm ở đó. Lần này vẫn chữ
viết giống như vậy và rõ ràng là mới viết:
“Tôi đã lấy lại chiếc áo rồi, cô đừng bận tâm đi tìm để xin lỗi. Hẹn có dịp
sẽ gặp lại! Dũng”.
Mỹ Lan không còn giữ được bình tĩnh nữa cô ngồi xuống giường mà đầu
óc cứ quay cuồng.

Vân và Thủy hai người bạn của Mỹ Lan trở lại đúng vào giờ cuối buổi
chiều, thấy bạn vẫn cứ nằm trên giường, họ ngạc nhiên:
- Bà sao vậy, Lan?
Mỹ Lan uể oải ngồi dậy, cô không muốn kể lại chuyện mình vừa trải qua,
nhưng vô tình Vân nhìn thấy tờ giấy của anh chàng viết Mỹ Lan còn để trên
giường, cô đọc và chuyền sang cho Thủy:
- Người ta có bạn mới mày ơi!
Thủy xem xong thì tròn mắt nhìn Lan:
- Công nhận bà này giỏi nghen! Mới ra đây có một đêm mà đã có “kép” rồi,
lại cho nhau mượn áo nữa!
Mỹ Lan không buồn đính chính, cô rủ hai bạn:
- Tụi mình kiếm chỗ nào sát bãi biển ngồi uống bia đi!
Hai người bạn ồ lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.