TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 263

Mặc dù bà ngoại và dì út không cho, nhưng Lan viện lý do có hẹn xin học
bổng du học, phải về gấp, nên hơn một giờ hai người đã xuống Bắc Mỹ
Lợi. Châu nói đùa:
- Có khi nào anh chàng đợi mình ở bến Bắc kia không?
Châu mở cửa xe bước xuống ngắm cảnh, còn Lan thì ngả người trên ghế xe
cố tìm một giấc ngủ ngắn. Suốt đêm rồi, Lan chỉ ngủ chập chờn, nhưng
giấu không cho bà ngoại biết. Cả Châu cũng không phát hiện, bởi mỗi lần
Châu thức giấc thì Lan đều giả vờ ngủ. Cô bị hình ảnh của anh chàng
Chánh ám ảnh!
Châu trở lại xe, vừa mở cửa xe vừa nói:
- Mình lấy máy ảnh của anh chàng chụp mấy “pô” chơi!
Lan mở mắt ra, tán đồng:
- Ừ, chụp cho mình với.
Nhưng Châu kêu lên:
- Máy ảnh đâu?
Lan ngạc nhiên:
- Mình mới thấy đây mà! Hồi nãy trước khi đi mình còn cẩn thận để nó bên
cạnh ghế này đây. Lúc mày bước xuống tao còn thấy nó nằm ở đó. Mà nãy
giờ chẳng nghe ai mở cửa cả. Vậy ai đã lấy?
Châu tức tối và bối rối:
- Ai đã lấy cái máy cũ này? Rồi mình làm sao ăn nói với anh ấy đây?
Lan cũng nghĩ là chiếc máy bị đánh cắp:
- Tên khốn nào mà lẹ tay như vậy chắc phải là dân chuyên nghiệp. Mà thôi
lỡ rồi, mình sẽ giải thích với anh Chánh sau. Ba giờ nữa mình sẽ ghé nhà,
chắc là anh ấy không giận đâu.
Lên bến phà là Lan nhấn ga cho xe chạy với tốc độ trên tám chục cây số
giờ. Một tốc độ quá sức tưởng tượng với con đường hẹp và gồ ghề. Châu
ngồi cạnh nhiều phen phải ôm lồng ngực, hú tim!
Năm giờ thì họ đến nơi. Châu bàn:
- Hay là mình ghé qua nhà mày tắm rửa rồi ghé qua bên đó cũng chưa
muộn. Dẫu gì...
Nhưng Lan đã gạt ngang:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.