TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 307

Đập vai Nam Khang, Nguyệt Thư phân bua:
- Đừng ham, tui lo cho cả nhóm đó ông.
Nam Khang đùa đùa:
- Vậy thì báo cho Thư biết, thầy đang ở khách sạn đó.
Tố Mẫn lên tiếng phân bì thật trẻ con:
- Tụi mình ở tòa lâu đài hoang, còn thầy ở khách sạn sướng ghê.
Thiên Tùng lên tiếng:
- Thầy bảo cùng ở đây với bọn mình mà.
Tịnh Đoan lại thắc mắc:
- Nhưng có thấy thầy đâu.
- Thầy ở phòng riêng chứ chẳng lẽ ở chung với bọn nam.
Duy Bảo lại phẩy phẩy tay:
- Thầy ở đâu đừng thắc mắc quý vị ơi. Thầy để cho tụi mình tự do quậy thì
cứ quậy tưng bừng đi.
Nguyệt Thư ngó Duy Bảo:
- Bảo đòi quậy mà không sợ lớp trưởng hả?
- Sợ gì? Lớp trưởng cũng quậy như tụi mình chứ có thua đâu.
Cả nhóm vừa xách nước vừa đùa giỡn, bỗng có một người đàn ông đi xăm
xăm đi tới.
Trông ông ta thật cổ quái. Cái lưng gù bộ râu dài, tóc dài, đội cái nón rộng
sùm sụp che kín khuôn mặt.
Nhóm sinh viên lùi ra xa khỏi giếng.
Nguyệt Thư thì thào:
- Giống Ca-si-mô-nô quá!
Thiên Tùng đưa một ngón tay lên ra hiệu:
- Bác Ngàn bảo vệ khu nhạc viện mà dám nói “Thằng gù ở nhà thờ Đức
Bà” hả?
Nguyệt Thư đính chính:
- Thư nói giống chứ bộ.
Thiên Tùng nhắc nhở:
- Mấy bạn giặt giũ nhanh lên, trả giếng lại cho bác Ngàn.
Tố Mẫn bắt bẻ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.