TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 342

Nam Khang láu táu hỏi:
- Mày có định nghiên cứu không hả?
- Nghiên cứu ma.
- Thôi đi ông!
Cả ba đang trò chuyện vội im bặt khi thấy bác bảo vệ lui cui cầm chổi quét
dọn.
Thiên Tùng nói khẽ:
- Nhạc viện mà không có bác bảo vệ chắc trở thành tòa lâu đài hoang.
Duy Bảo đế vô:
- Và chỗ nào mày cũng thấy ma.
Thiên Tùng nhăn mặt:
- Cái thằng, lại nhắc đến!
- Vì đó là sự thật.
Nam Khang bổ sung thêm:
- Có lẽ mấy con ma ở đây đói khát dữ lắm nên nó mới lộng hành.
Thiên Tùng tiến tới chỗ bác bảo vệ, hỏi thật khẽ:
- Bác Ngàn ơi! ở đây có ma không hả bác?
Bác Ngàn trầm tư đưa ánh mắt già nua nhìn khắp chung quanh nhạc viện,
lắc đầu một cách quả quyết.
Thiên Tùng lại hỏi nữa:
- Bác có thấy ma không? Bác có bị ma nhát lần nào chưa?
Nam Khang tặc lưỡi:
- Mày hỏi như là phỏng vấn bác Ngàn vậy.
Duy Bảo lên tiếng:
- Tao cũng muốn biết điều đó. Bọn mình bị ma nhát, chẳng biết bác có bị
không?
Bác Ngàn vừa lắc đầu vừa tay làm hiệu không có.
Thiên Tùng kết luận:
- Bác Ngàn không bị, vậy là do bọn mình tưởng tượng mà thôi.
Duy Bảo phân vân:
- Cả bọn bị ma nhát mà tưởng tượng cả sao?
Bác Ngàn chăm chú nghe ba chàng sinh viên trò chuyện rồi ra dấu hỏi, môi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.