TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 49

cô thích nhất và cho là hoàn chỉnh nhất, bỗng dưng lại hư hỏng thế này. Có
phải là Tuấn Khanh đã gây ra hay không? Mà còn ai vào đây ngoài một
mình anh ta. Hương Lan vừa sợ vừa giận run, gã con trai này thật không
biết điều, chắc muốn hại cô đây. Nếu như lúc này Tuấn Khanh tới, chắc
chắn anh ta sẽ lãnh cơn thịnh nộ của Hương Lan trút ra. Tuấn Khanh, anh
hại tôi! Không biết sự giận dữ của Hương Lan có trút ra thành lời chăng
nhưng đúng lúc đó Tuấn Khanh lại lù lù dẫn xác tới với nụ cười tươi tỉnh:
- Chào, đang nhắc tôi có phải không?
Ngọn lửa trong Hương Lan bộc phát thành đám cháy. Cô túm lấy cổ áo
Tuấn Khanh lôi xềnh xệch:
- Anh phải mau trả lời cho tôi biết tại sao anh tính hại chết tôi?
Tuấn Khanh cố ghì người, miệng kêu lên bai bải:
- Tai họa ở đâu đổ xuống đầu tôi bất tử vậy?
Hương Lan vẫn nắm chặt Tuấn Khanh, mắt cô trợn trừng lên:
- Anh đừng có già mồm kêu oan. Chính anh mới là kẻ trút tai họa vào
người tôi.
- Bằng chứng đâu? Sao bỗng dưng cô hồ đồ thế?
Tức thì Tuấn Khanh bị kéo tới trước pho tượng thứ hai mươi sáu, anh bị
Hương Lan dúi đầu xuống tận chỗ đã xảy ra sự cố:
- Đừng làm bộ ngây ngô nữa. Anh hãy xem đi rồi cho tôi biết nguyên do.
Bây giờ thì Tuấn Khanh đã hiểu vì sao mình bị đối xử tệ. Anh nhận lỗi một
cách thành khẩn:
- Tôi không có ý phá phách mà là do tình huống. Hương Lan cướp lời
mắng:
- Tình huống nào làm cho pho tượng hỏng thế này chứ? Tuấn Khanh nói
hết sức khó khăn:
- Cô không hình dung nổi tâm trạng của tôi lúc bấy giờ đâu. May mà chỉ
gây thương tích cho một mình “cô ả” này, chứ xui nặng thì đã đổ vỡ hết.
Hương Lan thở hổn hển vì bực tức:
- Chuyện như vậy mà anh còn có thể đùa được hả.
Tuấn Khanh vội cải chính:
- Tôi đang rất nghiêm túc nhận lỗi chứ không đùa giỡn. Thật tình thì tôi chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.