TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 526

- Xin bà chủ tha cho, đừng đuổi con đi, tội nghiệp con... Thôi được rồi, con
xin nói thật... chồng con chẳng may qua đời vì cơn bạo bệnh, còn con nhỏ
cũng vì đói và bệnh ngặt mà lần lượt chết hết. Còn bây giờ thân cô thế cô,
không nơi nương tựa.
- Năm nay chị bao nhiêu tuổi?
- Dạ, ba hai.
- Tuổi này thì cỡ tuổi em tôi. Đừng xưng là con cháu nghe tổn thọ lắm.
Thôi được rồi, tôi nhận chị ở lại đây làm. Nhưng với một điều kiện...
Chị ta mừng rơn:
- Dạ, xin cảm ơn bà. Miễn là được làm việc, có cơm ăn là được rồi, bất cứ
điều kiện gì con cũng chịu hết...
Mụ Tâm hạ thấp giọng:
- Chẳng có gì khó khăn cả. Yêu cầu là từ nay trong nhà này chị chỉ làm
theo đúng mệnh lệnh của tôi mà thôi. Tôi bảo làm gì thì phải làm theo đúng
như thế, không được hỏi, cũng không được làm theo bất cứ ai khác.
- Dạ...
- Chị có hứa như vậy không?
- Dạ... được.
Mụ Tâm lại nói cụ thể hơn:
- Trong nhà này ngoài hai vợ chồng tôi còn có hai đứa con gái con dòng
trước. Tụi nó không ưa tôi, nhưng tôi thì thương tụi nó, cứ muốn lo mọi thứ
tốt đẹp cho tụi nó vậy mà tụi nó vẫn gieo tiếng ác cho tôi.
Bà ngừng nói, lắng nghe động tĩnh rồi mới tiếp:
- Nhiệm vụ chính yếu của chị là lo săn sóc giúp một người bệnh. Nói rõ
hơn, người bệnh này do mắc phải chứng nan y, phải sống tách biệt với mọi
người ở một nơi riêng, vì vậy mỗi ngày chị đưa cơm nước, thuốc thang tới
cho nó. Chỉ có vậy thôi. Chị làm được chớ?
- Dạ, đâu có gì khó, con... à em làm ngay!
- Được rồi, tôi cho chị căn nhà nhỏ bên kho lúa, cứ ở luôn đó. Còn đây nữa,
tôi cho mấy bộ quần áo để mặc cho sạch sẽ với người ta. Còn công việc thì
chưa bắt đầu lúc này. Đợi khi nào thì tôi sẽ báo và chỉ cho cách làm.
- Dạ, em cảm ơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.