TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 574

rộng đôi tay và hăng hái lao vào.
Nhưng tất cả đều có kết cục giống nhau: Chia tay trong hãi hùng với một
bóng ma lung linh trong trí nhớ.
Ba Hoành không khi nào ái ân với một người đàn bà nào khác được nữa.
Thậm chí cả đến những cô gái điếm qua đêm.
Tất cả chỉ là mùi dầu gió xanh, đôi mắt trợn trừng, khuôn mặt xanh xao của
bà vợ đã chết.
Khoảng thời gian sau người ta thấy ông Ba Hoành như một người mộng du,
đi lang thang và không hề để ý gì đến chuyện làm ăn nữa. Ba Hoành suy
sụp hoàn toàn.
Rồi người ta không thấy Ba Hoành đâu nữa. Có người nói ông về quê, có
người bảo ông đã sang nước khác làm ăn. Cũng có người nói ông đã chết...

Ba Hoành đã xuất hiện trở lại đầy phong thái, tự tin. Bạn bè hỏi ông đi đâu,
ông chỉ cười bí mật.
Một buổi chiều, ông đi đến nghĩa trang. Với bó hoa lớn trong tay ông đến
thẳng mộ bà vợ. Nhẹ nhàng đặt hoa xuống, ông thì thầm với vợ:
- Tôi có lỗi gì thì bà cũng hãy tha thứ cho tôi. Tôi xin lỗi bà, dù gì cũng là
vợ chồng bao nhiêu năm. Sao bà ác với tôi quá vậy? Thật tình thì tôi không
muốn làm phiền bà, nhưng bà lại gây khó cho tôi nên tôi đành phải…
Ba Hoành đốt mấy nén nhang:
- Thôi thì mấy cây nhang này là lời tạ tội của tôi và tôi xin lỗi bà, mong bà
hiểu cho tôi...
Ba Hoành vén tay áo nhìn đồng hồ. Mới sáu giờ bốn mươi. Còn hai mươi
phút nữa mới đến giờ Tuất, giờ thầy đã dặn. Ông yên lặng chờ đợi.
Bỗng Ba Hoành có cảm tưởng như có ai đang nhìn mình, ông quay lại. Một
người đàn bà mặc đồ đen, dáng quý phái cúi chào:
- Xin lỗi ông, tôi làm phiền ông. Tôi đi viếng mộ người bạn nhưng quên
mang theo hộp quẹt. Ông có thể vui lòng cho tôi mượn.
Ba Hoành đứng dậy, móc túi:
- Dạ đây, bà...
- Em là Lan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.