TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 642

cảnh ngộ nên thương, và họ ngỏ ý sống cùng nhau, cho nên vừa rồi khi tôi
vào gặp họ thì họ chính thức nhờ tôi đứng chủ hôn cho họ. Đám cưới tổ
chức ngày mai.
Có người cười to:
- Làm đám cưới trong ngôi nhà hoang, chắc là cưới ma!
Năm Lành lừ mắt nhìn anh ta:
- Đừng nói bậy mà mang tội và... và...
Lời Năm Lành chưa dứt thì tự nhiên gã kia trợn trừng đôi mắt rồi há hốc
mồm như hình nộm. Mặt người lay gọi nhưng anh ta đã chết đứng, không
cử động được.
- Ông Năm, coi thằng Tình sao kìa.
Năm Lành thở dài:
- Tôi đã nói rồi, chuyện này đâu phải chuyện đùa.
Ông vỗ lên vai anh chàng kia một cái, tự dưng anh ta cử động được, rồi tự
nhiên vùng bỏ chạy như ma đuổi. Ông Năm lắc đầu bảo mọi người:
- Mọi người cứ nghe tôi, chuyện gì giúp được ta cứ giúp.
Rồi ông căn dặn từng người, ông ta nói:
- Mọi người về đi, rồi tối mai đúng tám giờ tới đây để dự lễ cưới. Nhớ có
quà gì mang theo quà nấy, giống như trong đám cưới bình thường.
Chẳng hiểu sao mọi người lại răm rắp nghe theo. Không mấy người tin đó
là chuyện thật, nhưng cũng theo lời Năm Lành, tối hôm sau họ tề tựu về
ngôi nhà hoang dự đám cưới.
Tối hôm ấy mọi việc diễn ra là thật! Ngôi nhà hoang đang tối sầm, bỗng
đèn đuốc nổi lên sáng choang, tiếng nhạc vang lừng!
Mọi người lũ lượt kéo vào cổng ngôi nhà hoang, chẳng biết do ai mở cổng
mà sự đi lại được dễ dàng như có gia nhân. Khi vào nhà, họ ngạc nhiên vô
cùng khi nhìn thấy gian đại sảnh của ngôi nhà lộng lẫy như một tư thất của
đại phú hào! Có người chưa tin lắm, hỏi người bên cạnh:
- Thật không vậy?
Anh ta vừa mở miệng thì đã bị ngay một cái tát nảy lửa vào một bên má!
Anh ta kêu lên:
- Sao đánh tôi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.