Tấn. Họ yêu nhau nhiều năm và đã về sống chung với nhau khá lâu như vợ
chồng, cho đến một ngày chính bà mẹ chồng đã can thiệp vào để chia rẽ,
dẫn tới chuyện Tấn bỏ về nhà mẹ, trong khi Tuyết Thu bơ vơ nơi một xứ lạ
nào đó...
Một đoạn trong lá thư có nội dung: “Rồi bà sẽ nhận ra hậu quả của ngày
hôm nay nó là thế nào! Tôi nguyền rủa bà, rồi dòng máu trực hệ của bà nó
sẽ hận bà và... chuyện gì đó ắt bà biết rồi!”.
Đặt lá thư xuống, Hạnh suy nghĩ mãi vẫn chưa hiểu hết. Tại sao qua những
tấm ảnh thì họ vô cùng hạnh phúc, nhưng với lá thư thì lại hoàn toàn trái
ngược! Phải chăng...
Có một bưu thiếp đóng dấu từ nước ngoài gửi cho Tấn. Nhìn mặt sau Hạnh
hiểu là của Tuyết Thu gửi. Nội dung ngắn gọn: “Nếu anh không qua thì
chúng ta không bao giờ gặp nhau nữa!”
- Thế này là thế nào? Tại sao bưu thiếp gửi cho Tấn mà lại nằm trong hộp
riêng của bà Hiệp Phát?
Chỉ cần động não một chút là Hồng Hạnh hiểu ngay. Như vậy có nghĩa là
khi bưu thiếp gửi về đây, thay vì đưa cho Tấn, bà Hiệp Phát đã giữ lại.
Cũng có nghĩa là bà ta muốn chia cắt tình yêu giữa Tấn và Tuyết Thu!
- Thảo nào...
Hạnh lẩm bẩm:
- Cô ta cũng là nạn nhân...
Ở một bưu thiếp khác, Hạnh đọc được: “Em đi đây, hẹn gặp lại nơi mà
chúng ta từng hẹn! Tuyết Thu”.
- Thì ra là như vậy. Tuyết Thu bị bức phải rời xa người mình yêu để rồi...
Chợt Hồng Hạnh kêu Iên.
- Cô ta chết chăng? Có thể lắm. Và cũng có thể...
Bỗng dưng Hạnh run lên, tay đang cầm lá thư phải để rơi xuống đất. Xâu
chuỗi lại những việc đã xảy ra, Hạnh lẩm bẩm:
- Cô ta là ma!
Vừa lúc đó, bỗng có những tiếng động rất lạ trên lầu. Giống như ai đó đóng
cửa! Chỉ kịp cho vội chiếc hộp trở về chỗ cũ Hạnh hấp tấp rời khỏi phòng.
Nhưng khi ra đến bên ngoài thì cô bối rối. Bởi cổng khóa chặt, mà cô thì