TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 668

cưng chiều hết mức. Nhưng mụ này thuộc loại đanh đá, dữ dằn, suốt ngày
cứ canh me, gen tuông với ông chồng Tây già. Bà ta tên Tiên, nhưng thiên
hạ ghét nên gọi trại ra thành Tiền: mụ Tiền.
Hôm đó mụ gọi một người làm thân tín vào phòng riêng trong lúc Rôbe
vắng nhà, mở tủ tiền định lấy mớ tiền để riêng, đưa cho đứa người làm này
mang về nhà cho mẹ như lệ thường. Bỗng mụ kêu thét lên:
- Tiền của tao đâu rồi?
Con sen Hai Thảnh hốt hoảng:
- Con không biết! Bà kêu, con mới vô đây thôi.
Giọng chua như giấm của mụ Ba Tiền vẫn oang oang:
- Tao mới để xấp tiền ở đây hồi tối. Mà trong phòng này chỉ có tao và ổng
thôi. À mà ổng, ổng đi đâu sáng sớm nay mới tờ mờ đã đi rồi?
Mụ ta chợt sờ vào một tờ giấy nhỏ đặt ngay trên xấp quần tây của Rôbe.
- Gì vậy?
Mụ cầm lên đọc: “Tiền cho gái có đòi được không? Cứ hỏi cô Thiên Nga sẽ
rõ!”
Như lợn bị chọc tiết, mụ Ba Tiền gào lên:
- Lấy tiền cho gái, trời ơi!
Con Hai Thảnh chưa rõ nên hỏi:
- Ông cho ai hả bà?
Sẵn cơn thịnh nộ, mụ ta túm lấy con nhỏ ở:
- Mày biết con Thiên Nga nào đó không?
Hai Thảnh hốt hoảng:
- Dạ... dạ không! Em không biết.
- Vậy ai biết?
Thấy mụ quá dữ nên Hai Thảnh nói đại:
- Chắc tài xế của ông biết!
- Ờ, thằng tài xế! Kêu nó lên đây.
Hai Thảnh lắc đầu:
- Dạ, tài xế Ngọc sáng nay lái xe đưa ông đi sớm rồi!
- Còn đứa nào nữa? Còn mấy đứa...
Vừa lúc bên ngoài có người lên tiếng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.