TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 74

- Á!!!
- Cô tính báo động để vu oan người ngay hả?
Hương Lan ôm chặt lồng ngực mình thở dốc lên từng hồi:
- Ôi, anh là kẻ thủ ác.
- Hãy dành từ đó mà dùng cho gã chủ của cô đi.
- Khi chưa biết chính xác, anh đừng có ghép tội tôi theo kiểu hồ đồ. Chờ
ông Hoàng Huy trở về, chúng ta sẽ hỏi cho ra lẽ.
- Bộ cô tưởng ông ta sẽ thành thật nhận lời dễ dàng như thế hả? Ồ, không
đâu. Rất có thể tội danh ấy sẽ trút lên đầu cô thì thật tội cho cô.
Sắc diện Hương Lan xanh như tàu lá:
- Câu nói nào của anh cũng làm cho tôi muốn ngất đi. Bây giờ biết tính
sao?
Im lặng để động não một chút, Tuấn Khanh mới đề nghị thật nhỏ vào tai
cô:
- Thế này... thế này...
Nghe xong Hương Lan khẽ gật đầu chấp nhận nhưng sự run rẩy từ bên
trong cứ toát ra liên tục.

Theo sự sắp xếp của Tuấn Khanh thì pho tượng bể và xác chết phải giữ
nguyên tư thế để chờ ông Hoàng Huy về tới. Muốn vấn đề được giữ kín cửa
hiệu cần đóng cửa không đón khách đến chiêm ngưỡng tác phẩm nghệ
thuật như lệ thường. Nhưng chẳng phải vì thế mà Hương Lan được nghỉ
yên ở nhà, cô bị buộc phải tới đó mỗi ngày chờ diễn kịch khi ông Hoàng
Huy vừa về tới. Tất nhiên là Tuấn Khanh luôn có mặt trước cửa hiệu để tiếp
ứng nhưng phải giam mình bên cạnh một xác chết là việc làm quá sức đối
với cô. Mới chỉ một buổi sáng thôi, Hương Lan đã tưởng chừng mình đang
bị rơi xuống mười tám tầng địa ngục với muôn vàn sự thống khổ không lời
nào kể siết. Vậy mà Tuấn Khanh chẳng hiểu cho cô cứ dài giọng chê bai:
- Thế mới biết phụ nữ chỉ lợi hại cái miệng và dữ dằn khi người đàn ông
bên cạnh họ đang cố sức hạ mình. Còn lúc đụng phải điều bất trắc hoặc
nguy hiểm thì họ như con chuột không còn chút mật nào trong bụng.
Tự ái của Hương Lan không còn mạnh mẽ như lúc trước. Cô cãi lại yếu ớt:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.