- Ủa, anh Ba đi đâu vậy?
Nhìn thấy mọi người với mâm, quả trịnh trọng. Tư Toàn ngơ ngác:
- Sao có chuyện này?
Lúc này chú Ba mới lên tiếng:
- Thằng Sự con chị Hai đây là người làm công cho tui, bữa nay nó một hai
nói má nó phải đem lễ vật đến đây hỏi vợ cho nó. Tui đâu ngờ là nhà anh.
Vợ Tư Toàn chỉ mặt Sự nói:
- Ngày hôm qua chính thằng này tới đây ăn cắp tấm hình thờ của con gái
tui chạy đi, chớ cưới hỏi gì!
Mẹ của Sự ngơ ngác:
- Chuyện đó là sao?
Tư Toàn bình tĩnh hơn, mời mọi người vô nhà rồi mới kể:
- Con gái tui tên Thắm, nó chết hồi năm năm trước lúc vừa tròn mười tám
tuổi. Tui chỉ có mình nó, chớ còn đứa nào nữa đâu mà gả với cưới.
Sự vẫn mang bức ảnh thờ theo, vừa chỉ vào ảnh vừa cười nói:
- Vợ người ta ở đây mà nói là chết, chết chỗ nào?
Chú Ba liền thuật lại chuyện Sự chẳng biết thế nào mà nhảy vô quan tài rồi
ngất trong đó cho chủ nhà nghe... Vừa nghe xong Tư Toàn kêu lên:
- Dám từ chuyện đó lắm!
- Anh Tư nói vậy... là sao?
Tư Toàn kể:
- Cách đây vài tháng, chỗ chôn con Thắm nhà tui bị ngập nước. Mộ bị sạt
lở, nên tui cho bốc mộ, đổi sang quan tài khác, đem mai táng ở chỗ gò cao
hơn. Nghe nói có mấy người thợ đào mộ đã lấy chiếc quan tài cũ đem bán
cho một trại mộc nào đó và do áo quan lúc chôn con gái yêu của tôi, tôi đã
đóng bằng ván loại tốt, lại dầy gấp đôi ván thường, nên có thể thợ mộc nào
đó đã xẻ mỏng ván ấy ra rồi đóng thành hai cái quan tài đem bán! Tui nghi
chắc là như vậy. Bởi tui nghe nói hễ dùng áo quan cũ mà chôn người mới là
sẽ có chuyện...
Trong chuyện này chỉ có chú Ba là rõ. Nghe kể chú muốn lên tiếng xác
nhận nhưng ngại nên chỉ im lặng.