TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 751

Cũng may, sau khi được trở vô bệnh viện, Sự được cứu sống. Tuy nhiên kể
từ lúc ấy đầu óc Sự không còn được bình thường như trước. Vừa mở mắt
ra, Sự đã hốt hoảng chụp vào khoảng không, kêu gào rất lạ:
- Nàng đâu rồi, nàng ở đâu? Kìa, hãy lại đây cùng ta… lại đây đi.
Bà Hai, mẹ của Sự lo sợ gọi con:
- Má đây con. Má đây.
Nhưng hầu như Sự không còn nhìn thấy ai, mắt hướng về khoảng không
như tìm kiếm ai đó. Và bất ngờ, như vừa nhớ ra, Sự gọi to:
- Thắm ơi!

Ai nấy đều ngơ ngác, bởi đâu biết Thắm là người nào? Còn Sự, sau khi
kêu, anh nhảy xuống đất và chạy bay ra cửa, rồi cứ thế mà cắm đầu chạy
như điên. Những người đuổi theo phía sau chẳng tài nào đuổi kịp.

Sự chạy về hướng Tây, hết xóm nhà đông đúc, cuối cùng rẽ vào một đường
vắng rất ít nhà cửa. Tuy nhiên, như có lực vô hình nào đó đưa đường, Sự
quẹo vào ngõ một ngôi nhà ngói ba gian nằm lọt giữa những hàng cây um
tùm.
Người trong nhà bước ra hỏi:
- Anh kiếm ai?
Sự đáp rất ngang tàng:
- Thắm đâu?
Người nhà vừa hỏi là một phụ nữ trung niên, vừa nghe Sự hỏi tên Thắm đã
quay vào trong gọi lớn:
- Chị Tươi ra coi nè!
Người đàn bà lớn tuổi hơn, chừng như là chủ nhà, từ trong bước ra nhìn Sự
từ đầu đến chân, cất tiếng hỏi:
- Cậu kiếm ai?
- Thắm đâu? Kêu Thắm ra đây cho tôi, tôi cần gặp Thắm!
Bà chủ nhà trợn tròn mắt nhìn Sự, trong lúc người phụ nữ còn lại thì bước
lui mấy bước, vẻ sợ hãi. Thấy họ chưa trả lời, Sự lại la lớn:
- Đưa Thắm ra đây cho tui!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.