sau khi lắng nghe tôi cho rằng đó là tiếng côn trùng kêu, nhưng nghe kỹ thì
hoàn toàn không phải. Các tiếng động phát ra như tiếng thở phì phò của cả
chục người. Tưởng đám gia nhân khác ngủ gần đó ngáy nên ngồi dậy đốt
đèn đi tìm. Chẳng có một ai ngủ gần tôi, bởi theo phân công thì trong gian
lớn chỉ một mình tôi có mặt. Lúc tôi dậy soi đèn thì tiếng phì phò giảm bớt.
Tuy nhiên khi tôi tắt đèn nằm ngủ lại thì âm thanh ấy lại có trở lại. Chưa
hiểu nguyên nhân nhưng vì buồn ngủ nên tôi có dở giấc ngủ lại. Vừa chợp
mắt bỗng tôi có cảm giác như cạnh tôi có ai đó chen vào nằm chung.
- Ai vậy?
Tôi hỏi nhỏ vừa đưa tay sang sờ thì... đụng một thân thể thịt da mát lạnh.
Mắt nhắm mắt mở nhưng tôi cũng bật dậy được để đốt cây đèn dầu lên xem
cho rõ. Chẳng có ai cả, ngoài một vật gì đó to hơn bắp tay đang bò nhanh
vào xó nhà. Một con rắn màu đỏ rất lạ thường!
Tay chân tôi rụng rời, thần tứ hoang mang, tôi kêu báo động với mọi người.
Tuy vậy khi mọi người nghe tôi kể chuyện đều cười ồ, cho là tôi nhát gan,
giàu tưởng tượng.
Khi mọi người tản ra rồi tôi không tài nào ngủ lại được bởi hễ tắt đèn là y
như rằng những âm thanh quái dị kia lại trỗi lên...
Người thứ hai kể lại là Tư Thơm, một nông dân được tiếng là gan dạ:
- Tôi thay Sáu Nhơn lên nhà lớn ngủ, bởi Nhơn sợ quá đã xin ra nhà kho
quét dọn và ngủ ở đó. Tôi tự nhủ có ma quỷ gì thì đêm nay cứ ta ngủ chung
cho vui. Và đêm đầu tiên tôi đã nếm đủ mùi kinh dị. Ban đầu tôi chỉ nghe
những tiếng động lạ, từ nhỏ rồi lớn dần và sau cùng thì nền nhà dưới lưng
tôi như đang rung chuyển. Tôi vừa định mở mắt ra thì hai mí mắt đang bị ai
đó bít kín lại không tài nào mở ra được. Tôi quờ quạng tay chân thì va vào
một thân thể ai đó mát lạnh đến rợn người. Mà chẳng phải một, có đến hai
nằm hai bên tôi. Tôi vốn có thói trăng hoa, thích gần phụ nữ, nhưng lúc ấy
thú thật là thần tứ tôi đang hoảng loạn thật sự, không nghĩ gì khác ngoài tìm
cách bật dậy.