TÔTEM SÓI - Trang 488

Khương Nhung

Tôtem Sói

Dịch giả Trần Đình Hiến

Chương 32

Người + thú tính = người Tây… Tất nhiên không cần nhắc lại thú tính ấy
không thấy trên bộ mặt người Trung Quốc, nó vốn không có hay đã biến
mất. Vậy dần chỉ còn lại nhân tính, hay chẳng qua là chỉ biết vâng lời. Bò
rừng trở thành bò nhà, lợn rừng thành lợn nhà, sói trở thành chó, mất đi
tính hoang dã, nhưng chỉ đủ cho người thích, bản thân không tốt đẹp gì.
Người là người, đừng kèm thêm cái gì khác, đương nhiên là quá tốt. Nếu
như bất đắc dĩ, tôi cho rằng nên có chút thú tính, nếu hợp với công thức
dưới đây thì không vui lắm: Người + tính gia súc = loại người nào đó.

Lỗ Tấn “Nhi kỷ tập. Lược luận Trung Quốc nhân chi kiểm”

Bữa ăn dã ngoại đã kết thúc, Bao Thuận Quý rỉ tai Tham mưu Từ mấy câu,
hai chiếc xe gíp chạy về phía đông. Trần Trận nói : Sai hướng rồi! Trở lại
đường cũ, đường tốt hơn.
Bao Thuận Quý nói: Về đội bộ đường dài 140 cây số chẳng lẽ về tay
không.
Tham mưu Từ nói: Ta phải tránh ba địa điểm nổ súng hồi nãy, chạy đường
vòng, biết đâu lại gặp sói. Mà dù không gặp sói, gặp cáo cũng không tồi.
Nên phát huy truyền thống vẻ vang của quân đội ta, liên tục tác chiến,
khuyếch trương chiến quả.
Rất nhanh, xe chạy vào đồng cỏ mùa đông rộng lớn, trước mắt Trần Trận,
cỏ trâm mao hút tầm mắt. Trâm mao là loại cỏ nhiều dinh dưỡng hơn các
loại cỏ khác, thức ăn rất tốt trong mùa đông, lá dài hơn hai thước, thân cao
hơn nửa thước. Về mùa đông, bình thường cỏ không bị tuyết lấp kín, tuyết
tó mấy cũng chỉ lấp một nửa, đồng thời là thức ăn tốt cho gia súc, đàn cừu
thuận theo ngọn cỏ phía trên mà bới tuyết để ăn lá cỏ phía dưới. Mùa đông
ở thảo nguyên Ơlôn dài bảy tháng, đàn gia súc của đại đội tồn tại được qua
mùa đông là nhờ đồng cỏ này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.