TÔTEM SÓI - Trang 132

Caxumai rất vui. Trần Trận nhớ có lần chị nói, chị thích những ông khách
ăn hùng hục như sói. Cậu hơi ngượng, thấy mình lúc này có vẻ giống sói.
Cậu biết cả nhà ông Pilich thích ăn tràng. Vậy mà loáng cái, cậu đã ăn hết
quá nửa. Caxumai nhổm dậy, dùng dao rạch khoang bụng dưới con cừu,
lấy ra một cái tràng nữa, cười bảo: Biết cậu đến là không định đi đâu nữa,
nên luộc hai cái, một cái phần cậu. Cậu nên học tập sói, ăn bằng hết. Cả
nhà cười, Bayan vội gặp miếng tràng vào đĩa thịt trước mặt. Đã hai năm
mà Trần Trận vẫn chưa phân định được vai vế của Caxumai đối với cậu.
Caxumai đáng tuổi chị dâu, nhưng có lúc cậu có cảm tưởng chị gái, có lúc
lại như em gái, như bà dì, như bà trẻ. Caxumai vui vẻ hồn nhiên và phóng
khoáng như thảo nguyên.
Trần Trận ăn hết cái tràng, bê bát trà sữa uống hết một nửa, hỏi Caxumai:
Bayan dám tóm đuôi sói, dám vào hang bắt sói con, dám cưỡi ngựa chưa
thuần, liệu còn chuyện gì đáng ngại không?
Caxumai cười: Người Mông Cổ ai cũng thế từ bé. Batu hồi nhỏ còn bạo
gan hơn Bayan. Cái hang mà Bayan chui vào không có sói mẹ, sói con thì
chưa biết cắn, nên chẳng có gì ghê gớm. Còn Batu thì trong hang có sói
mẹ, anh ấy tóm lấy sói mẹ lôi ra khỏi hang nữa kìa.
Trần Trận ngạc nhiên. Cậu vội hỏi: Chuyện này sao anh chưa nói. Kể đi
anh.
Batu cười, tợp một ngụm rượu, kể: Năm ấy mình mười ba tuổi. Bố và mọi
người tìm suốt mấy ngày mới tháy một hang sói con. Hang to và sâu,
không đào được. Bố sợ có sói mẹ nên cho hun khói. Khi hết khói mà vẫn
không thấy sói mẹ chạy ra, mình cầm đuốc và bao tải chui vào hang. Nào
ngờ vừa chui được một khoảng thân người rưỡi thì mình trông thấy cặp mắt
con sói chỉ cách hai thước, mình sợ suýt bĩnh ra quần, vội huơ cây đuốc,
thấy con sói cũng đang run cầm cập. Khi sợ, chó và sói có điệu bộ giống
nhau: cụp đuôi giữa hai chân sau. Mình không dám động đậy. Lửa đuốc
vừa tắt, con sói liền xông ra, mình không kịp rút, bụng nghĩ phen này chắc
chết. Không ngờ con sói không định cắn, mà định nhảy qua đầu mình vọt
ra ngoài. Khi ấy mình sợ bên ngoài không kịp đối phó, sợ sói cắn phải bố,
và không hiểu vì sao mình bạo gan đến thế, mình nhổm dậy đội đúng chỗ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.