TÔTEM SÓI - Trang 133

họng con sói, ép đầu nó lên nóc hang. con sói bị kẹt, cào cấu lung tung,
quần áo mình rách tơi tả. Mình cũng đánh liều, ngồi thẳng lên cho đầu tìn
giữa hàm dưới con sói, ép chặt hơn nữa đầu nó vào nóc hang, rồi ngồi thở,
mệt đứt hơi. Batu kể lại một cách bình thản, y như chuyện của người
khác: Bên ngoài đợi rất lâu không hiểu vì sao không thấy ra. Bố vội chui
vào giơ đuốc soi thấy mình và con sói thì sợ toát mồ hôi, vội bảo mình ngồi
yên rồi ông ôm eo mình lôi dần ra. Mình vừa tì chắc cái đầu con sói lên
nóc hang, vừa lôi hai chân trước của nó, lôi nó ra từng tí. Khi ra đến mép
hang, mọi người mới rõ chuyện, liền đâm một nhát xuyên từ miệng ra phía
sau đóng đinh lên nóc hang, sau đó lôi hẳn nó ra ngoài, đập chết. Sau khi
nghỉ cho lại sức, mình lại chui vào hang. Càng vào trong càng hẹp, chỉ trẻ
con mới vào được. Bên trong cùng hóa ra rất rộng, mặt đất trải đầy da và
lông cừu, một đàn sói con đang nằm thu lu, tất cả chín con, đều còn sống.
Để bảo vệ lũ con, sói mẹ lấp quá nửa chiều cao của hang, con mẹ ở phía
ngoài. Khi hun khói, nhờ mấy lỗ thông hơi nên khói tản đi nơi khác. Mình
phá cái đập chắn, lôi từng con ra nhét vào bao tải rồi lôi ra ngoài hang...
Trần Trận nín thở nghe Batu kể. Mọi người hình như không muốn nhớ lại
chuyện này nên nghe có vẻ thờ ơ. Trần Trận thấy câu chuyện không giống
chút nào với những chuyện bắt sói mà cậu được nghe, liền hỏi: Em nghe
nói sói mẹ rất dữ khi bảo vệ con, dám cắn người, vậy sao con này lại không
dám?
Ông già nói: Thực ra sói thảo nguyên sợ người. Chỉ có người mới đánh
chết sói. Con sói mẹ đã bị choáng váng vì khói, lại thấy người cầm đuốc
chui vào, sao nó không sợ? Con này tuy to xác nhưng xem ra nó mới hai
tuổi, đẻ lứa đầu. Rất đáng thương, hôm nay cậu không hỏi thì chẳng ai
muốn nhắc đến nó. Caxumai không còn tươi cười như lúc thường, mắt cô
có ngấn nước.
Bayan nói với Caxumai: Ngày mai chú Trận lên núi đào sói, con định giúp
các chú một tay. Các chú to con chui không lọt hang sói. Đêm nay con
ngủ cùng các chú để mai đi sớm. Caxumai nói: Được cho con đi nhưng
phải cẩn thận đấy. Trần Trận vội xua tay: Đừng, đừng đi, em sợ có chuyện
gì xảy ra. Chị chỉ có mỗi cục cưng này. Caxumai nói: Xuân này tổ mình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.