TÔTEM SÓI - Trang 202

Gió đột nhiên đổi hướng, khói lửa cuồn cuộn bay về phía ông già. Trần
Trận nhìn ông, trong lòng nảy sinh niềm kinh sợ của người tôn sùng vật tổ,
khói lửa bay lên, đem theo linh hồn ngoan cường bất khuất của người dân
Mông Cổ, còn đám anh em con cháu còn lại thì mặc sức hoành hành trên
thảo nguyên, đem lại niềm tự hào vẻ vang cho dân tộ này.
Gió to lửa lớn đốt sạch bãi lau, tung tàn tro dầy đặc lên trời, phủ đầy lên
đồng cỏ phía nam. Lửa cháy hơn nửa buổi chiều. Những nơi lửa tràn qua,
lau lách không còn một cọng. Rồi thì lửa cũng tắt, hàng nghìn mẫu lau vàng
óng đã biến thành dất đen. Nhưng các phía đông, nam, tây, bắc không hề
nghe thấy tiếng chó sủa và tiếng súng.
Gió cuốn hết khói bay đi, biển lửa dần lạnh ngắt. Bao Thuận Quý ra lệnh
cho người ngựa chó triển khai hình chữ nhất càn lên như người ta chải lược
bí để tìm xác sói, thông kê chiến quả. Có người đoán ít nhất trên hai mươi
con sói chết cháy. Người thì bảo thu hoạch sẽ nhiều hơn buổi sáng. Bao
Thuận Quý nói, bất kể nhiều ít, cháy xém cháy đen đều tìm hết ra cho tôi,
đánh mã số hẳn hoi, báo cáo chiến lợi phẩm là không được phịa. Tôi muốn
cả Huyện cả Kỳ đều biết đây mới thật sự là diệt sói trừ hại chứ không phải
đi săn lấy da.
Ở tận cuối đoàn người ngựa, Trần Trận bám sát ông già, khẽ hỏi: Bố, theo
bố thì sói chết bao nhiêu con? Ông già nói; Đốt đồng cỏ là cách làm của
người Hán, người Mông Cổ rất sợ lửa, làm sao biết có bao nhiêu con sói
chết cháy? Tôi e rằng Bao Thuận Quý có ý định khai hoang,..
Hai người thủng thẳng tiến lên cùng với đoàn người vừa đi vừa xem xét
mặt đất, chỗ nào có tro dày là lại dùng cán thòng lọng xâm kỹ, khi không
thấy có gì, ông già lại thở phào nhẹ nhỏm.
Gió đã yếu, nhưng tàn tro dưới vó ngựa bay lên, khiến người ngựa chó chảy
nước mắt, chốc chốc trong đội hình lại nổi lên tiếng ho của người và chó.
Có khi chó dẫm phải tàn lửa kêu ẳng ẳng. Đội hình đã càn qua trên nửa
diện tích mà vẫn không thu được gì. Bao Thuận Quý không bình tĩnh được
nữa, hét to: Chậm thôi, đừng bỏ sót đống tro nào!
Nét mặt rầu rầu của ông già Pilich dần giãn ra. Trần Trận không kìm được,
hỏi: Có phải sói đã chạy thoát từ trước? Sao chẳng thấy con nào? Ông già

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.