TÔTEM SÓI - Trang 201

đường rút chạy của sói, nổi lửa xong phải tránh xa đầu gió. Các tổ Một,
Hai, Ba khi thấy phía nam có khói, liền phát hỏa từ ba phía. Toàn bộ người,
ngựa, chó đều đứng đợi ngoài vòng lửa, thấy sói chạy ra liền thả chó đuổi
theo và dùng súng hạ sát. Chấp hành đi!
Đám thanh niên trí thức tổ Bốn xông lên trước tiên, các mục dân chạy theo
sau. Các tổ khác lần lượt chiếm lĩnh địa điểm quy định.
Trần Trận cùng ông Pilich đi vào bãi lau xem kỹ. đây là bãi lau lưu niên
chưa hề bị đốt, cao hơn hai tầm với, lau già chết khô trên mặt đất dày hơn
nửa thước, lau củ lau mới đều khô khốc, rất dể bén lửa.
Ông già nói: Lúc này chắc hẳn bọn sói đã nghe thấy động tĩnh bên ngoài,
nhưng chúng không sợ đâu. Lau mọc dày đặc, chó không thể chạy nhanh,
người cũng khó sử dụng thòng lọng, bên trong bãi vừa tối vừa nhòe, ngựa
dẫm trên lau xào xạc, đi đến đâu biết đến đó. Trong bãi có rất nhiều lối đi,
người ngựa chó vào phía trước, lũ sói chạy về phía sau. Mùa đông, mùa
xuân, bãi lau là giang sơn của sói, vào đây bắt sói không dể. Sói thảo
nguyên Ơlôn từng bị đốt đồng, nhưng chúng chưa hề nghĩ tới con người lại
đốt bãi lau, xưa nay chưa hề có chuyện này trên thảo nguyên. Các hộ ngụ
cư chú ý nhiều đến chuyện này. Phen này thì lũ sói đi đời rồi.
Đột nhiên có người gọi to: Đốt! Đốt! Trần Trận cầm rọ mõm lôi con ngựa
của ông già ra khỏi bãi lau. Phía đông nam đã thấy khói đen cuồn cuộn bốc
lên, loáng cái, các phía tây, nam, bắc đồng thời phát hỏa mấy chục điểm.
Bao Thuận Quý còn sai người đốt thành một vành đai lửa, rồi ông ta chui
sâu vào bên trong bải lau. Lau mọc dày đặc, những cây lau võ ngoài có dầu,
gặp gió bùng lên như cháy kho thuốc súng, ngọn lửa cao hàng mấy trượng,
khói đen cao vài chục trượng cuồn cuộn bay lên. Mấy nghìn mẫu cỏ lau
biến thành biển lửa, lá thân lau theo khói lửa bay tới tấp về hướng đông
nam, đen đặc như bầy dơi che khuất cả bầu trời. Bao Thuận Quý đứng trên
dốc cao như đại tướng Đông Ngô chỉ huy đốt thuyền liên kết dài bảy trăm
dậm trên sông Xích Bích.
Phía tây, trong khói lửa cuồn cuộn miên man, ông già Pilich bỗng quỳ
xuống, ngoảnh mặt về phía đông mà lạy, nước mắt ràn rụa, miệng cầu khẩn.
Trần Trận nghe không rõ nhưng cậu biết ông già nói những gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.