TÔTEM SÓI - Trang 330

thấy mặt trời trên thảo nguyên Mông Cổ không những mọc sớm hơn, mà
hình như thấp hơn dưới xuôi. Mới mười giờ sang mà đã nóng như giữa trưa
hè. Ánh nắng gay gắt đốt cháy cỏ xung quanh lều, thân cỏ rỗng giữa như
kim tiêm. Muỗi chưa ra, nhưng nhặng xanh bay vù vù như ong, tấn công
toàn diện người và gia súc. Nhặng xanh chuyên tấn công vào đầu, mắt, mũi,
khoé miệng và vết thương trên người và gia súc, hoặc bám trên những súc
thịt cừu còn máu. Con Vàng thường đớp rất nhanh một con nhặng, cắn chết
rồi phun ra. Lát sau, xung quanh con Vàng đã có rất nhiều xác nhặng to
như hạt dưa hấu.
Nắng ngày càng gắt, mặt đất bốc hơi, toàn bộ bãi chân như một cái
chảo sao chè khổng lồ, nóng hầm hập, cỏ non đã biến thành những tôm chè
đen kịt. Lũ chó nằm tập trung dưới mái lều phía bắc hình cánh cung chật
hẹp, miệng há hốc, lưỡi thè dài, bụng phập phồng gấp gáp. Trần Trận
không thấy con Nhị Lang trong bóng râm, gọi hai ba tiếng cũng không thấy
chạy ra. Chắc nó chuồn đi chơi, có lẽ ra song hóng mát. Nhị Lang làm tròn
trách nhiệm khi trực đêm, không ai trong đội còn gọi nó là chó hoang,
nhưng hễ trời sang, đêm trực kết thúc, nó thích đi đâu là nó đi, không như
con Vàng và con Ilưa ban ngày vẫn trông nhà.
Lúc này tình hình sói con hơi gày. Dưới nắng gắt, sợi xích nóng
bỏng, nó phơi mình dưới nắng, không có gì che chắn. Cỏ trong phạm vi
chuồng bị giẫm nát, chết khô, cái chuồng đã biến thành miếng đất hình tròn
toàn cát, y như một cái chảo đáy bằng đặt trên lò, bên trong là cát bỏng.
Còn sói con thì như một hạt giẻ bị rang khô cháy sắp nứt vỏ. Tội nghiệp sói
con, nó không những bị tù, mà còn bị tra tấn bằng lửa như một trọng phạm.
Thấy cửa mở, sói con vụt đứng dậy bằng hai chân sau, xích sắt thít
chặt lè lưỡi, hai chân trước như đánh trống trong không khí. Lúc này cái nó
cần không phải là bóng râm, cũng không phải là nước uống, mà là cái ăn.
Sói con ăn bằng trời. Mấy ngày nay Trần Trận thấy sói con không hề bị cái
nóng mà bỏ cơm, trái lại càng nóng nó càng ăn khoẻ. Sói con ra sức vẫy, ra
hiệu cho Trần Trận bê chậu thức ăn vào chuồng, nó “cướp” lấy “con mồi”,
rồi đuổi Trần Trận đi.
Trần Trận lo quá. Thảo nguyên vào hè, theo tập quán, mục dân ăn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.