TÔTEM SÓI - Trang 481

luật rất nghiêm, để bảo đảm yếu tố kín đáo bất ngờ, cấm nổ súng nếu không
phải trường hợp đặc biệt. Cho nên sói thảo nguyên Ơlôn không sợ khi gặp
xe gíp. Lúc này xe chạy trên cỏ thấp, phía dưới là cát ẩm nên tiếng động
không lớn, hai con sói vẫn chạy thủng thẳng, đôi lúc chúng dừng lại nhìn
xe rồi mới chạy tiếp về phía tây, nhưng đường chạy đã bắt đầu chếch so với
đường dọc theo chân núi. Trần Trận đoán ra ý đồ của sói: Nếu xe vẫn chạy
theo chân núi thì chỉ là xe qua đường, sói vẫn chạy theo đường cũ và nới
lỏng giám sát; nhưng nếu xe xộc thẳng vào thì chúng lập tức tăng tốc, vọt
qua mỏm núi và biến mất, đừng hòng thấy lại chúng.
Hai con sói chạy rất đúng bài bản. Sói Ơlôn biết tầm bắn có hiệu quả
của súng săn. Ngoài tầm bắn, sói còn cố ý trêu chọc, thậm chí còn dụ người
đi săn vào nơi nguy hiểm, xe dễ lật. Nếu gần đó có họ hàng, chũng sẽ dụ
anh rẽ sang đường khác để sói bị đuổi thoát hiểm. Trận Trận thấy sói không
tăng tốc thì lo, dự cảm có chuyện chẳng lành. Xe này không phải xe tuần
tra biên phòng, chỉ là xe đi săn, trên xe có hai xạ thủ đặc biệt mà sói thảo
nguyên chưa bao giờ gặp, họ có thể bắn trúng ở tầm bắn mà mục dân cho là
không hiệu quả.
Dần dà chiếc xe gíp chạy song song với hai con sói, khoảng cách từ một
nghìn năm trăm mét rút ngắn chỉ còn bảy tám trăm mét. Hai con sói hình
như hơi căng thẳng, lặng lẽ tăng tốc. Nhưng chiếc xe chạy bon bon quả thật
làm hai con sói mê mẩn, mất sự cảnh giác cần thiết. Trần Trận thậm chí ngờ
rằng chúng đang cố ý thu hút và làm chậm tốc độ của xe. Lúc này, hai vị xạ
thủ đã gác nòng súng ra phía ngoài chuẩn bị bắn. Tim Trần Trận như muốn
nhảy ra khỏi lồng ngực, cậu dán mắt vào các động tác của Tham mưu Từ,
hi vọng đúng lúc lẩy cò thì xe dừng lại, có thể hai con sói sẽ thoát chết.
Cuối cùng, xe chạy song song với hai con sói, khoảng cách chừng bốn
năm trăm mét. Hai con sói bỗng dừng chạy liếc sang xe, chắc chúng đã
trông thấy súng, thế là đột nhiên tăng tốc, con trước con sau nhằm mỏm núi
chạy chéo lên. Cùng lúc, hai tiếng súng nổ vang “pằng”, “pằng”, hai con
sói đồng thời ngã xuống. Bao Thuận Quý reo lên: Bắn giỏi quá! Giỏi như
thần! Trần Trận toát mồ hôi lạnh- xe lắc lư mà hai phát trúng cả hai thì quả
thật cậu và sói thảo nguyên không tưởng tượng nổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.