TÔTEM SÓI - Trang 535

nó luyện tốc độ theo bản năng và kĩ năng vượt ngục, khát vọng bứt đứt sợi
xích lớn hơn tất cả mọi đam mê khác. Sói con ngày càng cường tráng, ngày
càng thành thục, mắt nhìn thảo nguyên rộng lớn trước mặt giơ chân ra là
chạm tới tự do, khiến nó không chịu nổi cái gông trên cổ. Trần Trận rất
hiểu tâm trạng và khát vọng của sói con, trên thảo nguyên tự do, đàn sói
yêu tự do giương mắt nhìn tự do chỉ cách gang tấc, thì đúng là hình phạt tàn
nhẫn. Nhưng Trần Trận buộc nó chịu đựng, bởi vì cái rét thảm khốc trên
thảo nguyên, ngay cả sói lớn cũng khó bề sống sót, sói con chết là cái chắc.
Sói con càng giằng giật, vết thương ở yết hầu càng lâu khỏi. Trần Trận nhìn
sói con mà trong lòng đau xót. Cậu chỉ còn mỗi cách tăng cường kiểm tra
dây xích, cọc gỗ, không để sói con vượt ngục, chạy đến với cái chết tự do.
Sói con miệng mở hé, vẫn chạy không biết mệt, nhiều khi còn cười khà
nhìn Trần Trận, ánh mắt lóe lên như đốm lửa lân tinh rồi vụt tắt. Chính
trong khoảnh khắc đó, Trần Trận cảm thấy trong lòng ấm áp và cảm động -
cuộc đời của cậu chẳng lẽ ngắn ngủi như vậy sao? Ý chí và ước mơ của cậu
chẳng lẽ kết thúc rồi sao? Đứng trước sức sống mãnh liệt của con sói, Trần
Trận thẹn thùng tự hỏi. Cậu nhận ra sức sống mạnh mẽ của sói con hong
khô đám củi ướt trong sức sống của cậu. Vậy thì hãy để sói con cứ bộc lộ
cho hết, cứ cháy bùng lên, cứ để sói con chạy cho đã.
Sói con chạy thêm vài vòng nữa rồi bắt đầu loạng choạng. Đột nhiên nó
chững lại đứng thở dốc, lắc lư mấy cái rồi phủ phục trên mặt đất. Trần Trận
không biết xảy ra chuyện gì, cậu chạy vào trong chuồng định vực sói con
dậy nhưng thấy hai mắt nó tuy nhìn cậu nhưng đồng tử giãn ra. Sói con
gắng gượng đứng lên rồi lảo đảo ngã xuống như say rượu. Trần Trận vui vẻ
kêu lên, rõ ràng là sói con bị chóng mặt. Sói chưa khi nào phải kéo cối xay
như lừa, mà con lừa khi kéo cối xay cũng phải che mắt huống hồ sói. Đây
là lần đầu tiên Trần Trận trông thấy sói bị chóng mặt bước loạng choạng,
miệng há hốc chỉ chực nôn ọe.
Trần Trận vội bê đến cho sói con lưng chậu nước ấm, sói con vẫn ngất ngư,
cạch một tiếng mũi đụng thành chậu, mãi mới đứng vững, cắm đầu uống
nước. Sau đó sói con duỗi thẳng bốn chân nằm xuống đất thở hồi lâu rồi lại
đứng lên, điều kỳ quặc là, nó lại chạy quanh chuồng như điên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.