TRẢ HOA HỒNG CHO ĐẤT - Trang 172

một chút rồi bảo:
- Ngọc chở Vy, anh Lâm chở chị Uyên. Vy không còn đủ tỉnh táo nữa.
- Vậy cũng được.
Trong lúc đợi Ngọc và Lâm đi lấy xe. Uyên đứng cạnh Vy. Vy không có vẻ
gì là say. Tửu lượng của Vy rất mạnh, nên Uyên không tin mới uống bao
nhiêu đó mà Vy đã say. Không biết Vy định làm gì đây. Thấy Vy đứng
khoanh tay trước ngực trầm lặng nhìn tận đâu đâu, Uyên không lên tiếng
hỏi. Ngọc dắt xe ra đến nơi, hỏi:
- Vy mệt không?
- Ngọc có mệt không? - Vy hỏi mắt vẫn nhìn xa xăm.
- Không. Vy muốn đi chơi hả?
- Vậy tụi mình đi chung đi! - Uyên lên tiếng đưa mắt nhìn Lâm.
Lâm gật đầu đồng ý. Vy ngồi sau Ngọc, nói:
- Đi ra Hoa Biển!
Bốn người đến khu giải trí Hoa Biển. Đến nơi Lâm chọn một cái bàn cách
biệt những bàn khác. Anh gọi nước giải khát cho cả bốn người. Vy ngồi
xuống ghế, không uống nước mà nhìn chằm chằm ra biển. Hồi lâu cô đứng
dậy, bước lên bờ kè đá đứng im. Biển sáng bàng bạc dưới ánh trăng. Sóng
biển vỗ ầm ầm vào bờ đá, nước bắn tóe vào người, Vy vẫn đứng yên bất
động. Ba người bạn ngồi yên để mặc cô với cảm xúc của mình. Rất lâu,
nước biển thấm ướt cả áo. Nước ngầm vào da thịt lạnh buốt, nhưng trong
lòng cô lại có một ngọn lửa đang hừng hực cháy.
- Tại sao vậy?
Đột nhiên Vy gào lớn. Cô ngồi sụp xuống kè đá, mặc kệ nước biển quất vào
mặt rát bỏng.
- Vy!
Lâm cúi xuống đỡ Vy dậy. Anh dìu Vy đến ghế, ấn cô ngồi xuống. Mắt Vy
mở trừng trừng như muốn xe rách màn đêm. Uyên bước lại ôm cô vào
lòng. Tiếng Uyên thì thầm dịu dàng:
- Vy ơi, cứ gào thét đi! Gào lên cho căm hận trong lòng em tan thành trăm
mảnh. Gào thét đi để thoát khỏi chính mình, để tất cả sẽ qua đi!
Vy bật cười khanh khách:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.