TRẢ HOA HỒNG CHO ĐẤT - Trang 174

cô gái muốn bắt mặt trời trên cây quạt kia.
- Hiểu sao? - Uyên hỏi.
Vy bước lại ghế của mình ngồi xuống nói:
- Em biết rõ mình đang muốn gì, nhưng không thể làm được. Em đã thất
bại trong việc cố công xây mái nhà hạnh phúc, một điều tưởng chừng đang
nằm trong tầm tay với. Em đang cố công đuổi bắt mặt trời mà không hiểu
là điều không thể.
- Tình yêu và hạnh phúc hôn nhân không thể do mình tự sắp đặt được.
Chuyện này không thể cầu cạnh hay gượng ép. Rất tự nhiên nó sẽ đến với
hai trái tim cùng nhịp rung động, hai thể xác cần nhau. - Uyên tư lự đáp lời
như nói với chính mình.
- Từ nay em sẽ không đuổi bắt mặt trời nữa mà sẽ chờ đợi những gì em sẽ
được nhận.
Em hiểu được như vậy là tốt quá. - Uyên thở phào. - Chị chỉ lo...
- Lo em sẽ làm chuyện điên rồ chứ gì? - Vy cười. - Em đâu có thể làm khổ
cha mẹ và gia đình thêm nữa. Ngọc đến ngồi đây đi!
Ngọc ngồi xuống ghế nhìn Vy đăm đăm. Vy nheo mắt cười:
- Không có sao đâu, Ngọc đừng có nhăn nhó như vậy. Uống nước đi!
- Ngọc đánh Vy có đau không?
- Điên thật! - Vy sờ lên má. - Từ nhỏ đến giờ Vy chưa bị ai đánh đau như
vậy. Mai mốt có đáng Vy nương tay một chút, nghe!
- Xin lỗi! - Ngọc cười.
- Xin lỗi cái gì? Vy cảm ơn Ngọc mới đúng. Cảm ơn Ngọc đã đánh thức Vy,
nếu không chắc Vy điên mất!
Vy nhìn Ngọc cười trìu mến. Năm đầu ngón tay in hằn trên má Vy, Ngọc
xót xa định đưa tay xoa vào chỗ đau, nhưng ngại ngùng rút tay lại. Vy bật
cười:
- Tính in thử coi phải dấu tay của Ngọc không chứ gì? Hết đau rồi nè. - Vy
cầm ly nước lên uống một chút. Vầng trăng thương huyền đã chạm vào
đường chân trời, tỏa ra một thứ ánh sáng đỏ lừ huyền hoặc đến khó chịu.
Vy bùi ngùi. - Trăng đã lặn. Đêm sắp tàn rồi. Sáng mai mỗi người lại một
ngả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.