TRẢ HOA HỒNG CHO ĐẤT - Trang 86

nấy cho Tuấn đỡ buồn. Cà nhắc như vầy chắc khó chịu lắm hả?
- Ừ. – Tuấn cười. – Năm mười ngày sẽ tháo bột thôi, không sao đâu.
Giữ lời hữa, ngày nào Vy cũng xuống thăm Tuấn, khi thì vào buổi trưa, lúc
thì vào buổi tối. Hôm nào quá trưa mà Vy chưa đến, Tuấn mong đợi từng
giờ, chỉ sở Vy không đến. Vy cũng vậy, hôm nào chưa xuống thăm Tuấn
không yên tâm được, sợ Tuấn buồn, rồi lại lò dò đi chơi ảnh hưởng đến vết
thương. Hai tuần trôi qua, tuấn được tháo bột, chân cẳng lại nhảy nhót như
xưa.

*****
Vy vừa nhận điện tín Thúy báo sẽ ra đến Hà Nội trên chuyến tàu sáng nay.
Vy hẹn Tuấn lên cùng đi đón Thúy. Cả hai phải mua vé vào tận trong sân ga
đón, vì sợ Thúy xuống tàu không tìm thấy. Lần này mặt mày Thúy tươi tỉnh
hơn những lần đi tàu trước. Thúy cứ ríu rít hết chuyện này sang chuyện
khác với Vy làm Tuấn chẳng biết xen vào đâu, đàng lẳng lặng xách hành lý
đi trước. Vy hỏi:
- Còn đến năm ngày nữa mới nhập học, sao em ra sớm quá vậy?
- Em nhớ chị quá hà! Em muốn ra sớm để cùng chị đi chơi. Phòng mình
còn ai không?
- Mỗi mình chị, tụi nó về hết rồi! – Tranh thủ nghỉ lễ mà. – Vy đưa tay vén
mấy sợi tóc lòa xòa trước trán Thúy âu yếm hỏi. – Em có mệt không?
- Mệt chút xíu hà. Gặp chị với anh Tuấn là em hết mệt rồi.
Nhìn Thúy cười hồn nhiên, Vy thương cô bé quá.
- Anh Tuấn, Thúy có mua quà cho anh nữa đó.
- Ừ, bé ngoan! – Tuấn nheo mắt nhìn Thúy cười.
- Bé ngoan! – Thúy dài giọng. – Làm như lớn lắm vậy.
- Dù sao anh cũng là anh của em mà.
- Thôi, đi đi! – Vy cười bảo.
Về đến phòng, Thúy không chịu đi tắm nghỉ ngơi mà bày ra bao nhiêu thứ
đồ lỉnh kỉnh để khoe. Nào là đồ chơi, đồ kỉ niệm, an-bum ảnh chụp với gia
đình trong kỳ nghỉ mát Vũng Tàu và Đà Lạt vừa qua. Thúy lấy hai vật giấu
ra sau lưng, Thúy cười bảo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.