TRẢ HOA HỒNG CHO ĐẤT - Trang 93

- Còn anh Tuấn? Có chị rồi, chắc anh ấy không còn lo cho em nữa
đâu.
- Thúy thở dài buồn bã. Vy thương Thúy quá. Cô bé thật khờ khạo. Đỡ
nhẹ mặt Thúy ngẩng lên nhìn mình. Vy nói:
- - Bé ngốc! Anh Tuấn luôn coi em là bé cưng. Dù có chị hay không
có, Tuấn vẫn cưng chìu, lo lắng cho em như thường.
- Thật không ?
- Không tin chị sao ?
- Em luôn tin chị. Mỗi lúc ở bên chị, em cảm thấy mình thật nhỏ bé và
yếu đuối.
- Không phải vậy đâu, - Vy an ủi.- Tại em luôn ỷ lại không chịu tự lực
gì hết. Mai này chị ra trường rồi, ai lo cho em đây ?
- Anh Tuấn. – Thúy hồn nhiên.
- Được bao lâu ?
- Em không biết.
- Vậy từ nay em tập tự quyết định việc của mình dần đi.
- Dạ, nhưng mà chị với anh Tuấn không được coi em là bé cưng nữa.
Em chỉ nhỏ hơn chị có một tuổi thôi mà.
- Tại em bé bỏng quá, chị không thể coi em là người lớn được.- Vy
phân bua.
- Em muốn là bạn của chị và anh Tuấn.- Thúy tư lự. – Em muốn hai
người coi em ngang hàng, chứ không phải là cô em bé nhỏ phải che chở,
chăm sóc mọi chuyện nữa.
- Nói được như vậy là em đã trở thành người lớn rồi đó. Chỉ cần em
cứng rắn và tự tin vào bản thân mình là chị đã an tâm.
- Không biết là em có làm được không nữa.- Thúy dụi đầu vào má Vy
cười khúc khích.- Em muốn chị lo cho em suốt đời hà.
- Muốn gì đây, công nương ?
- Cho em ngủ với chị. Hát cho em nghe. Phòng vắng quá em thấy
buồn.
- Được xuống đóng cửa và lấy quyển sổ chép bài hát lên đây!
Thúy làm theo rồi trèo lên nằm kế bên Vy, Vy tựa người lên gối hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.