TRÁI TIM KHÔNG CẦN LÝ LẼ - Trang 287

Alberto Blest Gana

Trái tim không cần lý lẽ

Dich giả: Nguyễn Thế Trường

Chương 39

Chúng ta tạm biệt với bà Bernarda Korderro lúc bà vội vã về nhà. Bà
choáng váng bởi những điều nghe được từ ông Damasso.
Không có gì diễn tả nổi cơn tức giận sôi sục trong ngực bà đối với đứa con
trai gian dối. Cái tin điếng người làm tiêu tan thành tro bụi bao nhiêu khát
vọng háo danh cho chính Amador gieo vào lòng bà và giờ đây khi chúng
tan thành mây khói, cơn phẫn nộ đối với kẻ gian dối bùng lên trong lòng bà
như ngọn lửa. Bà chạy xổ vào phòng nhanh như chớp, ném chiếc khăn
choàng xuống ghế và gọi con gái lớn bằng giọng đe doạ. Adelaida lập tức
xuất hiện ở ngưỡng cửa.
- Thế còn thằng em của mày đâu rồi? – bà gầm gừ
- Ở trong phòng riêng ạ.
- Gọi nó ra đây. Tao cẫn nói chuyện với cả hai đứa mày.
Sau ít phút Adelaida quay lại cùng với em trai. Bà Bernarda ném lên con
trai tia mắt hận thù.
- Thế nghĩa là mày đã lừa tao phải không? Trả lời đi! – bà ta kêu to,
hai tay chống nạnh và đầu ngẩng cao.
- Con ấy ạ? Sao mẹ laị nói vậy? – Amador đáp.
Giống như bất kỳ kẻ nào đang chờ đợi lỗi lầm của mình bị phát giác đến
nơi, hắn mau chóng hiểu ra ý nghĩa của câu hỏi nên tái mặt.
- Vì sao à? Trời ơi tôi ngu ngốc đến mức để con đẻ của mình đánh lừa
kia chứ! Chỉ còn thiếu có điều đó nữa thôi! Vậy thì Adelaida đã có chồng
và mọi chuyện trót lọt hả?
- Nhưng thưa mẹ, con đã nói với mẹ mấy hôm trước là mọi chuyện
dàn xếp xong rồi kia mà…
- Dàn xếp như thế nào? Chúng mày làm theo ý mình nên tao bi gạt
sang một bên! Dàn xếp xong rồi, thật hết nói, mày bôi tro trát trấu vào mặt
tao! Bây giờ ra đường mới đẹp mặt chứ! Tất cả lũ trẻ ranh sẽ chỉ tay cười

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.