TRÁI TIM TUỔI 19 - Trang 165

Cả một đống hỗn độn. Quần áo vung vãi khắp sàn, sách có ở khắp mọi

nơi, vài miếng pizza đã hóa thạch trong chiếc hộp cỡ bằng chiếc đĩa hát.
Mẹ đặt chồng quần áo đã giặt sạch sẽ thơm tho trên ghế. Gọn gàng giữa
đống hỗn độn. Tôi rút chiếc áo sơ- mi mới giặt mặc vào và cài nút áo từ
dưới lên trên. Vết sẹo ngoan ngoãn nằm yên.

Ngoài vườn, bố đang nói chuyện với ông Winston, tôi nghe thấy giọng

cười bí ẩn thoáng qua và tiếng vun vút của chiếc vợt khi lướt trên mặt
nước. Tôi đến bên cửa sổ.

Đó là một ngày đẹp trời. Cởi trần, gọn chắc, da sạm nắng, bố đi nghênh

ngang trong vườn như một gã vô công rồi nghề vùng Địa Trung Hải bám
theo các du khách Scandinavia. Ông gật đầu, cười khục khặc với Winston,
hình chữ nhật xanh nước biển nhỏ bé chen giữa họ. Bố đã làm lụng cả đời
để có được cái hồ bơi bé xíu đó.

Tôi lảo đảo, đầu óc quay cuồng. Mình đang ở đâu thế này? Ồ, đúng rồi.

Mình đang ở nhà.

Tôi xuống lầu. Từ trong bếp, mẹ nhìn tôi mỉm cười.

- Con đã bỏ lỡ một ngày đẹp trời rồi, con trai à.

- Bà nói rồi xếp thịt xông khói, trứng chiên và bánh mì vào đĩa.

Bên cánh cửa sổ để mở, chiếc radio đang phát bản nhạc bất hủ khác, bài

Come On Eileen, lảnh lót và hoàn hảo.

Mọi thứ đều kỳ lạ như trước. Mẹ đứng ở bếp. Bài Midnight Runners của

Dexy trên radio. Tôi ngồi đó với dư vị khó chịu sau một tối be bét rượu, đói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.